Hàn Lỗi nói: Chỉ cần làmướt quần áo của em, đưa em vào phòng tắm, sau đó… Khà khà!!!
Mẹ tôi bất đắc dĩ báorằng, sự thật đúng là tôi viết sai địa chỉ hòm thư cho Âu Dương Suất, không,không phải là viết sai, cùng lắm là viết ngoáy một chút, cho nên Âu Dương Suấtmới nhìn sai.
Vì thế, thằng nhóc đãsuốt một tháng trời gửi thư theo cái địa chỉ sai lầm ấy, khiến cả hai chúng tôiông nói gà bà nói vịt mãi từ đó đến giờ, nó rốt cục nhịn không được chủ độnggọi điện thoai vượt đại dương cho tôi, sau một giờ hết tán gẫu lại trốn tránhtrách nhiệm trong vụ này xong, cả hai lại khôi phục tình hữu nghị như trước,tiếp tục kéo dài cuộc nói chuyện vượt đại dương này.
Âu Dương Suất tiêu sáiphất ống tay áo không mang một gợn mây mà đi, nhưng những người ở lại đều tươngtư nghiêm trọng, gọi là “di chứng Âu Dương Suất”.
Tỷ như, mỗi khi không cóviệc gì làm, Tần Hạo sẽ vô ý thức ngẩn người nhìn vào cái ghế mà Âu Dương Suấttừng ngồi, dĩ nhiên, đây chỉ là ảnh hưởng không lớn lắm, bệnh trạng sau mộttháng đã có biến chuyển tốt, ít nhất người nào đó không hề nhìn ghế nhớ ngườinữa.
Di chứng nghiêm trọngnhất thì phải nhắc đến mẹ chồng tôi.
Lại nói vào một ngày nàođó tại Hàn gia, tôi, Hàn Lỗi, Hàn Ti, Tô Nguyệt Nghiên, Hàn Vũ, Hàn Mẫn, QuanDịch, Hàn Tuệ cả đám người biết điều một chút ngồi ở phòng khách trên ghế salon, mẹ chồng cùng ba chồng thì chia nhau ra ngồi ở 2 ghế trên đối diện vớichúng tôi.
“Mẹ…” Bà đột nhiên nghiêmtúc mở miệng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-sau-mot-dem/5434/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.