Chương trước
Chương sau
Mỗ Anh trầm tư: Hàn Lỗivừa rồi có nhắc tới chỗ tốt, không biết lần này chỗ tốt lại là nơi nào đây!

Tất cả đều vui vẻ là

Tất cả đều vui vẻ chínhlà mẹ Hạ quyết định để ba Hạ đuổi kịp tay, sau đó hai người như một cặp vợchồng ân ân ái ái về nhà định cư, về phần ba phụ nữ một đàn ông trong nhà thìcũng xử lí như đã nói trước—ném ra ngoài, tin tôi đi, bọn họ thật sự là bị chamẹ tôi ném ra ngoài, mà kinh khủng nhất, ly kỳ nhất chính là, bọn họ cũng “camtâm tình nguyện” bị ném ra ngoài mới sợ chứ.

Về phần những tin tức“yêu hận tình cừu” giữa cha mẹ tôi và người phụ nữ tôi vẫn coi là mẹ kế kia thìhai người lúc nào cũng lấy câu “Chờ tôi sinh em bé” để làm cớ, chết sống khôngchịu tiết lộ ẩn tình bên trong, hết mức hẹp hòi, cho nên tôi lần nào cũng rấtrối rắm.

Hai ông bà Hạ gia gặpđược bốn ông bà của Hàn gia, hàn huyên sớm tối, lúc nào cũng hô to chỉ hận gặpnhau quá muộn, thế nên từ lúc gặp nhau đến giờ, tình cảm không phải tốt bìnhthường, quan hệ cũng không phải là thân thiết bình thường nữa. Quả nhiên là ngườinhư thế nào thì bạn bè như thế ấy a!

Nhờ phúc của hai ông bàHạ gia, nhà lớn của Hàn gia sinh động và náo nhiệt hơn rất nhiều, đều là ngườimột nhà cả cho nên cha mẹ tôi luôn chơi xấu ở bên trong căn nhà này, làm nhưmình thật sự là những thành viên trong Hàn gia vậy, còn thật ra họ đang chơicái gì thì cũng chỉ có bọn họ biết mà thôi.

Nhưng mà, sáu người giàthì có thể chơi được những thứ gì chứ? Thật là khiến người ta có chút không thểtưởng tượng nổi.

Mấy ngày qua, hai ông bàgià nhà tôi lấy cớ tu sửa trang trí nhà…, ách, là lý do, thế nên xấu xa…ách,sống nhờ bên trong nhà lớn của Hàn gia, bởi vì bà chủ lớn của chúng tôi nói,Hàn gia cái gì cũng không nhiều, chỉ có phòng ở là nhiều nhất, vì vậy ba mẹ tôirất không khách khí chuyển luôn vào. May mà bà Hàn không có nói thêm câu “haingười muốn ở bao lâu thì ở”, nếu không tôi đoán chừng hai người kia sẽ quyếtđịnh ở đây cả nửa đời sau luôn mất, không vì cái gì khác, chẳng qua chỉ muốnlàm cho không khí ngôi nhà thêm náo nhiệt tưng bừng mà thôi, tin tôi đi, bọn họtuyệt đối là loại người dám nghĩ dám làm như thế.

Cho nên, mọi người gầnnhư đêm nào cũng chủ động đúng lúc trở về Hàn gia ăn cơm tối, thứ nhất là cócơm ngon để ăn; thứ hai là có thể buông lỏng tinh thần, trêu chọc lẫn nhau; thứba là bồi dưỡng tình cảm của anh em trong gia đình.

Ông già cùng bà già nhàtôi n hết sức nham hiểm, thuộc về mẫu người điên dồ, lúc nào cũng thích cấu kếtlại với nhau cho nên đến bà Hàn cũng phải cam tâm tình nguyện thông đồng cùngbọn họ, còn thông đồng đến vui vẻ sảng khoái nữa cơ.

Lại là một tối thứ sáu,chúng tôi đàng hoàng đúng giờ đến nhà lớn Hàn gia trình diện, trên bàn ăn, mọingười vây quanh ngồi xuống, mà nhân vật chính như cũ vẫn là ba mẹ của tôi, bởivì họ đã đi nhiều nơi cho nên biết được nhiều chuyện khiến mọi người chú ý, vìthế hai người già không chút keo kiệt chậm rãi kể chuyện để thỏa mãn trí tò mòcủa chúng tôi.

Nhưng mà bà con có biếtkhông, mỗi ngày bọn họ đều có một lần “tọa đàm” như thế, một tuần đã qua, “tọađàm” của hai người vẫn còn tiếp tục, cho nên tôi thắc mắc, hai người này rốtcuộc đã chạy tới bao nhiêu nơi đây cơ chứ, thật là hạnh phúc, hạnh phúc quá!Hoàn toàn vứt lại con gái yêu mà đổi lấy hạnh phúc!

Bởi vì thời gian có hạn,cũng bởi vì mọi người còn có việc cần phải làm, cho nên “toạ đàm” vừa bắt đầuđã chuẩn bị kết thúc.

Tan cuộc sau, không ở nhàlớn cũng lên ô tô rời đi, ở tại nhà lớn của Hàn gia cũng lên ô tô rời đi, vừanhìn là thấy rõ ràng đi hẹn hò, trong đó, Hàn Vũ vẫn cười vô sỉ như cũ, kể từkhi anh ta ôm được mỹ nhân về nhà, tâm tình tốt đến độ làm người ta thấy kinhkhủng, mà đàn chị khủng bố của tôi cũng lộ ra vẻ ngượng ngùng của cô gái nhỏmới yêu, thật sự rất rất hiếm thấy, vì vậy mà không thể không cảm khái sự thầnkỳ và vĩ đại của tình yêu được.

Mọi người ở trước cửa nhàngầm hiểu lẫn nhau, chia tay xong, Hàn Lỗi cũng lái xe đưa tôi đi.

Nhìn thấy không phải làđường về nhà, tôi không nhịn được hỏi: “Chúng ta muốn đi đâu sao?”

Hàn Lỗi đang lái xe, quayđầu cười thần bí với tôi, môi mỏng khẽ mở: “Dẫn em tới một chỗ tốt.”

Lại là chỗ tốt à, nhớ tớilần trước cái gọi là chỗ tốt của anh chính là quán rượu chúng tôi đã bất ngờgặp gỡ trước kia, kết quả điên cuồng một đêm khiến tôi không dám nhớ lại, màlần này cái anh gọi là chỗ tốt hẳn sẽ là nơi khác nhỉ?

Mà sự thật thì, chỗ tốtcủa anh lần này đúng là đổi nơi khác, không phải quầy rượu, mà là khách s

Tốt lắm, dám mang vợ đira ngoài thuê phòng cơ đấy!

Đây là một khách sạn hạngsang, bởi vì tôi nhìn thấy sao, thật, chính ở cái biển tên trước cửa khách sạn,bên dưới tên là một, hai, ba, bốn, năm, đúng năm ngôi sao, khách sạn năm saođấy.

Hàn Lỗi thong dong bìnhtĩnh lái xe vào bãi đỗ dưới đất, sau đó dưới cái nhìn soi mói của tôi lấy từsau ra một cái túi du lịch, mỉm cười nắm tay tôi cùng vào thang máy, đến sảnhchính thì đi ra bàn tiếp tân.

Nhìn gương mặt tràn đầytự tin của anh và chiếc túi du lịch trong tay, tôi thở dài, người này quả nhiêncó chuẩn bị mà đến, hơn nữa còn là tiền trảm hậu tấu nữa.

Đi khỏi thang máy, tôiphát hiện quả nhiên năm sao chính là năm sao, sàn nhà so sánh với sao trên trờicòn sáng bóng hơn nữa, nhìn vừa phát sáng vừa soi gương được, tôi đột nhiên cảmthấy may mắn vì mình đã không mặc váy, nếu không chẳng phải đã bị nhìn hết rồihay sao?

Khách sạn năm sao này cóphong cách xa hoa mà không tục khí, phòng tiếp tân cũng như vậy, các cô gái bêntrong lúc nào cũng treo nụ cười ngọt ngào lên mặt, nhìn hết sức dịu dàng nhonhã. Nữ tiếp tân đứng trước chúng tôi nở nụ cười chuyên nghiệp, vừa thấy đượcgương mặt tuấn tú của Hàn Lỗi xong thì càng cười rực rỡ như núi hoa hơn, vẻ mặttươi tắn vô cùng, hoan hỉ tiếp đón chúng tôi.

Hàn Lỗi vốn đang tươicười, sau khi nhìn thấy vẻ mặt của cô tiếp tân liền có chút biến sắc, lạnh lùngnói chuyện với cô ấy.

“Xin hỏi ngài muốn phòngnhư thế nào ạ?” Nữ tiếp tân mỉm cười rực rỡ, chuyên nghiệp hỏi thăm.

Hàn Lỗi không nhìn nụcười kia, nhàn nhạt nói: “Căn phòng mà tổng tài Hàn Ti của các cô đã đặt trướcgiúp ấy!”

Thì ra đây là địa bàn củaHàn Ti a, thì ra đây là khách sạn mà Hàn Ti đã mở a, ôi trời, Hàn Lỗi dám mangtôi đến địa bàn của anh cả mình để thuê phòng! Còn bảo người ta đặt phòng giúpnữa! A! Sau này tôi đây làm sao nhìn mặt Hàn Ti được nữa đây!

Cô gái kia kinh ngạc mộtchút, sau đó không tự chủ được đem tầm mắt nhìn về phía tôi, trong đó

Tôi hào phóng cười với côấy một tiếng, hào phóng nhận lấy sự hâm mộ này, ai bảo người đàn ông này là củatôi chứ, hâm mộ thì tự mình đi tìm a.

Nữ tiếp tân nhanh nhẹnghi tên phòng giúp chúng tôi, sau đó thay bằng vẻ mặt tươi cười chuyên nghiệpđưa thẻ từ cho Hàn Lỗi rồi khách khí chỉ hướng thang máy tốc hành dẫn thẳng đếnphòng.

Hàn Lỗi là một người đànông như vậy, nếu anh phát hiện một cô gái đối với mình không có ảo tưởng quámức gì thì sẽ không keo kiệt tặng người ta một nụ cười, vì thế cô gái ban nãyđã may mắn thấy được nụ cười chân thành ấy của anh.

Cầm lấy thẻ từ xong, HànLỗi lộ ra nụ cười gợi cảm chỉ mình tôi có thể thấy, ôn nhu nắm tay tôi đi vàothang máy, bấm nút tới tầng cao nhất.

Trong thang máy chỉ cóhai người chúng tôi, Hàn Lỗi không nhìn, nhưng nhiệt độ lòng bàn tay của anhrất cao, gần như muốn đả thương tay tôi vậy, khiến cho thân thể tôi không tựchủ được cũng nóng lên theo.

Trời ạ, tôi nhưng là lầnđầu tiên cùng đàn ông đi thuê phòng đấy! Hàn Lỗi ơi là Hàn Lỗi, anh rốt cuộcmuốn cướp đi bao nhiêu lần đầu tiên của tôi nữa mới can tâm bỏ qua đây! Mặc dùtôi cũng rất thích như thế, bởi vì người có thể cướp đi mọi lần đầu tiên củatôi cũng chỉ có anh mà thôi.

Hàn Lỗi thong dong bìnhtĩnh lôi kéo tôi đi tới trước cửa một gian phòng, lấy thẻ từ mở cửa ra, đem tôinhẹ nhàng đẩy mạnh vào.

Wa, cảnh đêm đẹp đếnkhông thể tin được, không thể tin được a!

Vừa vào phòng, thứ hấpdẫn người ta đầu tiên chính là cảnh đêm trước mắt, phòng rất lớn rất xa hoanhưng thứ thu hút nhất lại là cánh cửa sổ sát đất rộng rãi, vừa vặn đây còn làtầng lầu cao nhất nên có thể đem toàn bộ cảnh đêm bên ngoài thu vào tầm mắt, đểtôi ăn no thỏa mãn vô cùng.

Tôi gần như là đem túixách tùy thân của mình ném bỏ trên ghế salon, chạy đến trước cửa sổ, gục luôn ởđó tham lam thưởng thức ánh đèn đêm bên ngoài.

Hàn Lỗi đi tới phía saulưng tôi, hai tay anh đặt trên lớp kính thủy tinh, đem tôi vòng vào trong ngựcsau đó anh khẽ khom lưng, đem gương mặt tuấn tú tựa vào mặt của tôi thì thầmnói: “Vui vẻ sao?”

Tôi không ngừng gật đầu,không nhịn được ghé mặt vào cho anh một nụ hôn để tỏ vẻ vui mừng. Hàn Lỗi dĩnhiên không thể nào bởi vì một nụ hôn như thế mà thỏa mãn, cho nên anh được voiđòi tiên đánh lén môi của tôi, đòi hỏi chút ít nụ hôn môi lưỡi giao chiến.

Khi hơi thở hai người bắtđầu không yên, Hàn Lỗi chậm rãi rời khỏi môi tôi, để tôi tựa vào ngực anh sauđó thuận thế nhốt lại, nhẹ nhàng mút vành tai của tôi rồi nói: “Em biết không?Vốn là anh định để ngày kỷ niệm một năm kết hôn dẫn em tới đây ăn mừng, ai biếtsẽ gặp phải cha mẹ về nước, thế nên liền bỏ lỡ cơ hội…”

Tôi cười khẽ, bởi vì anhmút rất thoải mái, cũng bởi vì lời của anh có chút ai oán và vô tội hết mức, màđấy còn là cái kiểu oán thán nhưng không dám kêu ca nữa, dù sao đối phương cũnglà cha mẹ vợ, vì thế thật sự rất trêu ngươi a.

Không khí trong phòng rấttốt, cảnh đêm ngoài cửa sổ không bị ảnh hưởng vẫn đẹp mắt như cũ, nhưng giácquan của tôi bây giờ chỉ có thể tiếp nhận sự hấp dẫn phát ra từ Hàn Lỗi màthôi.

Nụ hôn của anh dần dầnchuyển đến trên cổ tôi, hai tay cũng bắt đầu dao động, linh hoạt cởi bỏ nút áotrước ngực tôi rồi cách một lớp áo lót vuốt ve nơi đẫy đà bên trong.

Tôi híp nửa mắt, pháthiện mình đã bắt đầu động tình, không có biện pháp, thân thể đã sớm bị Hàn Lỗilàm hư, chỉ cần mỗi lần anh cố ý xoa nắn đụng chạm, thân thể này sẽ rất ăn ýphát ra nhu cầu mãnh liệt.

Không cam lòng làm ngườibị động, tôi xoay người một cái, cầm lấy gương mặt tuấn tú của anh ngửa ra sauvong tình hôn, sau đó chờ tròng mắt anh lộ ra dục vọng thì rút phần áo ở trongquần anh ra, chậm rãi cởi bỏ từng cái nút, giống như trước sờ soạng trên ngườianh. Tiếp theo, môi của tôi chủ động rời khỏi môi anh, từ từ hôn lên cổ, yếthầu của anh vì nụ hôn của tôi mà rung động theo, tôi càng chơi càng cao hứngnên hôn một đường xuống dưới, đi tới hai điểm nhỏ trước ngực, dùng môi và lưỡicủa mình chậm chạp thưởng thức, dẫn tới từng tiếng than nhẹ nghe vừa hưng phấnvừa thống khổ của Hàn Lỗi.

Nhưng không để tôi đắc ýđược bao lâu, Hàn Lỗi đã nâng đầu tôi lên đem tới một nụ hôn nóng bỏng, sau đóđặt tôi tựa vào lớp kính thủy tinh, thần tốc toàn bộ quần và quần lót của tôi,sau đó kéo khóa quần mình xuống, để một chân tôi vắt ngang qua lưng anh, cuốicùng, anh vừa hôn vừa đẩy vào lấp đầy cơ thể tôi, đặt tôi trên cánh cửa sổ sátđất hung hăng yêu một hồi, thật sự là quá mức điên cuồng.

Mà tôi vừa bị dục vọnglàm cho hôn mê vừa không khỏi lo lắng hai sự thật vô cùng thực tế, thứ nhất,cửa sổ thủy tinh này có chắc chắn không? Thứ hai, hẳn là không có ai dùng ốngnhòm rình coi đâu nhỉ?

Không thể khống chế điêncuồng một hồi trên cửa sổ xong, Hàn Lỗi lại dụ dỗ tôi vào trong nhà tắm, saukhi nhìn thấy phòng tắm to kinh khủng kia, tôi cảm thấy vừa xa xỉ vừa lãng phí,vì chúng tôi chỉ dùng có một chút xíu chỗ mà thôi, thật sự, tôi chỉ ngồi trênngười Hàn Lỗi thôi, cho nên có chiếm bao nhiêu diện tích đâu cơ chứ?!

Triền miên trong phòngtắm xong, tôi lảo đảo đi đến bên giường, leo lên nằm thở dốc.

Nếu không phải thừa dịpHàn Lỗi không chú ý trốn từ phòng tắm ra, không biết tôi sẽ bị anh câu dẫn đếnbao giờ nữa.

Thấy Hàn Lỗi cũng bò lêngiường, tôi liền giả chết nằm ì ra, phải biết rằng hai lần hoan ái kịch liệt vàtriền miên đã khiến tôi có chút chịu không nổi rồi.

Nhắm chặt hai mắt, tôivẫn nghe thấy rõ ràng tiếng cười nhẹ của Hàn Lỗi: “Cưng à, dù sao chúng ta vẫncòn nhiều thời gian, tối nay cho em nghỉ ngơi trước đã!”

Còn nhiều thời gian? Sẽkhông phải là như tôi suy nghĩ đấy chứ?

Quả nhiên, cái mà anh gọilà “còn nhiều thời gian” chính là như tôi suy nghĩ – một ngày cuối tuần thậttốt, hai người cứ thế trốn ở trong phòng hung hăng yêu đương, nằm trên giườngngồi trên ghế, trên thảm, trên vách tường cũng yêu…

A! Thật sự là một ngàycuối tuần hoan ái đến mức làm người ta xấu hổ đỏ mặt nha!

Thứ hai đi làm, tôi vừanghĩ tới cuối tuần cuồng dã liền không nhịn được xấu hổ, gò má đỏ bừng, cái anhchàng Hàn Lỗi này chẳng lẽ muốn luôn cái mạng già của tôi hay sao? Muốn tôi trởthành cô gái đầu tiên của Hạ gia bởi vì miệt mài quá độ mà phải lên Tây Thiênhọc hỏi kinh nghiệm

Buổi trưa tôi chạy lêntầng thượng vận động một chút, lại đúng dịp gặp gỡ Tần Hạo đang nghỉ ngơi ở đó.

“Ây? Sakura sao, mặt củacô làm sao đỏ rực như vậy chứ?” Tần Hạo trước quan tâm hỏi han, sau đó liền nởnụ cười hết sức ti tiện nói: “A! Tôi biết rồi! Làm chuyện xấu đúng không! Cùngvới Hàn tổng chứ gì…”

Muốn chết à, lại dám trêuchọc tôi sao?

“Hừ hừ, nhắc tới làmchuyện xấu, cậu cùng chị Tô Tầm hẳn là cũng làm đi, ngay tối hôm qua kìa, cậucũng biết, phòng ốc nơi đó cách âm không tốt lắm, tường cửa cũng chỉ là hìnhthức…” Tôi nhướn mày, bình tĩnh nói bừa.

Kết quả, người đàn ông bịtôi nói bừa lập tức xấu hổ đỏ bừng mặt, chạy trối chết.

Tôi điên cuồng cười nhìntheo bóng lưng của Tần Hạo, thật ra thì tôi làm sao có thể nghe thấy cái gìchứ? Cho dù không có vì quá mệt mỏi lao lực mà ngủ say như chết thì phòng ốccách âm tốt như thế, tôi sao có cơ hội nghe lén được a?!

Cho nên, Tần Hạo ơi TầnHạo, yêu thương quả nhiên làm cho người ta đần độn đi rồi!

Một tháng sau, một đứatrẻ vốn rất khỏe mạnh ngoại trừ từng phát sốt một lần là tôi đây đột nhiên cảmthấy cơ thể phát sinh điều khác thường, biểu hiện cụ thể là mệt mỏi, thích ngủcùng với không thèm ăn như trước nữa.

Nhìn vẻ mặt tôi không cótinh thần, Hàn Lỗi có chút bận tâm oán trách: “Đã bảo em không nên thức đêm xemhoạt hình nữa rồi mà không nghe, nhìn xem, không thoải mái đúng không?”

Tôi biết điều một chútnghe lời của anh, quyết định không thức đêm xem hoạt hình nữa nhưng kết quả vẫngiống nhau, cho nên tôi rất thối tha hô ầm lên nguyên nhân không phải là do xemhoạt hình, hơn nữa còn hô rất lớn tiếng, giống như đang tẩy đi oan tình vậy.

Sau đó mấy ngày tiếptheo, bệnh tình của tôi vẫn không giảm bớt chút nào mà càng ngày càng nghiêmtrọng hơn trước, đặc biệt là vấn đề ăn uống, điều này khiến tôi rất khó hiểu,phải biết rằng tôi là loại người không có nhiều hứng thú, trừ xem hoạt hình rathì chỉ thích ăn, hôm naymuốn ăn nữa, tôi có thể không rối rắm được sao?

Mắt thấy tôi mệt mỏi cùngthích ngủ như cũ, Hàn đại tổng tài liền nói đặc chuẩn cho tôi không cần đi làm,thời gian đó hãy đến nhà lớn của Hàn gia mà bồi dưỡng sức khỏe.

Ngủ được hai ngày, hai bàmẹ của tôi cười vô cùng tà ác, ấy nhầm, là rực rỡ lôi tôi cùng Hàn Lỗi đến bệnhviện phu khoa kiểm tra.

Nữ bác sĩ phụ khoa cùngngười y tác vẻ mặt hòa ái dễ gần chỉ đạo người mới tới là tôi đây, sau khi xétnghiệm xong, tôi, Hàn Lỗi, mẹ và mẹ chồng tôi đều nín thở chờ đợi kết quả từbác sĩ. .

Nhìn bộ dáng khẩn trươngcủa chúng tôi, nữ bác sĩ vẻ mặt thân thiện cười nói: “Chúc mừng mọi người, đứanhỏ đã được ba tuần tuổi rồi!”

Nghe thế, Hàn Lỗi trợnmắt há hốc mồm, hai người sắp thăng cấp làm bà ngoại và bà nội kia thì vỗ tayhoan hô, còn lại tôi vẫn bình tĩnh tiếp nhận, ngoại trừ tiếng tim đập thìnhthịch tiết lộ sự khẩn trương của mình lúc này. Bởi vì thân thể là của tôi chonên ít nhiều gì cũng đoán được một chút, chưa từng mang thai nhưng không phảichưa từng nghe nói qua mà! Giống như chưa ăn thịt heo cũng đã từng thấy qua heochạy vậy.

Kinh ngạc quá! Tôi mangthai rồi! Vui quá! Mang thai! Thật là vừa mừng vừa sợ vừa thần kỳ a!

Hàn Lỗi rốt cục phản ứngkịp, cười đến vẻ mặt ngu đần, cả người tản ra tia sáng mới mẻ của người sắp làmcha, nhìn ra được anh quả thật rất thích trẻ con nha.

Bên kia, Hàn Lỗi lôi diđộng ra hỏi han bác sĩ rồi ghi chép những thứ cần chú ý lại, bên này, tôi chậmrãi quay đầu nhìn mẹ mình, híp mắt cười “khà khà”âm hiểm.

“Mẹ, lúc này chắc hẳn đãcó thể nói cho con biết chuyện về ba phụ nữ và một đàn ông ở nhà chúng ta rồinhỉ!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.