“ Nào. Nói đi chứ?”_Huỳnh Thiên Minh ngồi xuống ghế, dáng vẻ chễm chệ của anh chờ lời xin lỗi từ bọn họ.
Người đàn ông đó nhìn vợ bằng ánh mắt khó chịu, tự dưng lại mang hoạ tới cho ông ta. Đúng là vợ với con chỉ biết gây phiền phức.
“ Tôi thành thật xin lỗi. Xin cậu tha lỗi cho con trai và vợ của tôi. Con trai của tôi còn nhỏ, không hiểu chuyện, tôi sẽ về dạy lại nó.”
Huỳnh Thiên Minh nhểnh mép lên cười, nhưng nụ cười của anh vô cùng khó chiu.
“ Tôi muốn người trực tiếp gây ra chuyện này xin lỗi”_anh tiếp tục nói.
“ Con không xin lỗi thằng đó đâu. _thằng bé kia cũng cứng đâu không kém.
Người đàn ông quay sang liếc con trai mình một cái, liền quát vợ không biết dạy con, ông ta quay sang tát vào mặt thằng bé một cái, khiến mẹ nó hốt hoảng, mà nó thì khóc khóc toáng lên.
“ Ông làm cái trò gì vậy hả?”
“ Đàn bà không biết dạy con chỉ biết gây rắc rối.”
"
" Thiên Minh. Đủ rồi, đừng làm lớn chuyện này nữa.”_phu nhân khuyên con trai.
Huỳnh Thiên Minh đứng dậy, tay anh thì gài cúc áo vest, nhưng vẫn chưa có ý định bỏ qua chuyện này.
" Tôi nói rồi, người cần xin lỗi, nhất định phải xin lỗi.”
Cô níu lấy tay anh, lắc đầu biểu thị anh hãy bỏ qua chuyện này đi. Nhưng dám đụng tới con trai của anh, thì họ phải biết đây là quả báo của họ.
“ Còn không mau xin lỗi?”_người đàn ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-roi-yeu/3728733/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.