Anh mở cửa xe cho cô, hôm nay cô mặt một bộ váy màu trắng trông không khác gì một thiên thần trong mắt anh vậy. Huỳnh Thiên Minh ngẩn ngơ một hồi lâu song mới hoàn hồn lại.
“ Em còn nhớ quán thịt nướng mà em từng đưa anh đến ăn không?”_anh hỏi cô.
“ Sao vậy? Anh muốn đến đó à?”
“ Em nói rất thích món đó mà. Anh đưa em đi tìm lại hương vị ngày xưa.”
Huỳnh Thiên Minh lái xe đến con phố đó, nơi mà lần đầu cô đưa anh đi dạo, mặc dù nơi đó từng khiến cô bị thương, nhưng lại là kỉ niệm đầu tiên của hai người, có thể nói là nơi anh phát sinh tình cảm với cô.
Đến nơi anh chủ động xuống xe rồi bảo cô ngồi trên xe đợi, còn mình thì ra ngoài mua chút đồ ăn vặt.
...
"
* Đợi anh có lâu không?”_anh bỏ hết mấy cái đồ mình vừa mua vào trong hộc xe.
“ Không lâu.”_cô trả lời, nhưng có vẻ hôm nay tâm trạng của cô không được tốt lắm.
Anh liền nhận ra điều đó, Huỳnh Thiên Minh ánh lên sự lo lắng, anh đưa tay ra chạm vào má cô.
“ Em cảm thấy không khoẻ à? Hay là anh đưa em về nhà nghĩ ngơi nhé.”
Cô nhìn anh một hồi lâu, cũng không muốn làm cụt nhã hứng của anh, cô lắc đầu tỏ vẻ không sao.
“ Chắc là em đói rồi, nên mới nhìn như không có sức vậy.
“ Đói rồi sao không chịu nói với anh. Đây món mà em thích.”
Huỳnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-roi-yeu/3704985/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.