" Hai người về hết đi. Tôi muốn nghĩ ngơi."
Huỳnh Thiên Minh hết nhìn cô rồi lại nhìn sang Cố Hằng bằng ánh mắt khinh bỉ, anh không nói câu nào nữa mà đóng sầm cửa bỏ ra ngoài.
Cố Hằng thấy vậy cũng tiến lại nói với cô vài lời rồi mới chịu đi.
" Vậy tôi về trước. Nhớ là ăn hết bát cháo đó rồi uống thuốc. Đừng bỏ bữa nữa, suy nhược cơ thể sẽ ngày càng trầm trọng hơn."
Cô chỉ gật đầu đồng ý, Cố Hằng sau đó liền rời đi. Cô cũng không còn tâm trạng ăn uống gì nữa. Thiên Thành thấy mẹ như vậy không khỏi lo lắng. Nó nhấc bát cháo lên rồi đưa cho cô.
'Mẹ phải ăn hết đó ạ. Như vậy mới mau chóng khỏe lại. Mẹ bệnh sẽ không ai chăm sóc cho Tiểu Thành"
...
Huỳnh Thiên Minh tức giận, anh lái xe thật nhanh nhưng lại không định hướng được sẽ đi đâu. Người ở bên cạnh cô đáng lẻ phải là anh chứ. Tự dưng cô trở về với một đứa trẻ, nó còn gọi người đàn ông khác là ba nữa.
Một lúc sau anh đến ngay trước cổng bệnh viện. Đúng vậy là anh muốn xét nghiệm ADN với thằng bé đó. Như vậy anh mới chấp nhận được việc nó có thể là con của người khác, chỉ có y học mới thành thật.
Nhìn nó dù sao lại rất giống anh như đúc khi còn bé. Nếu nó mới chỉ có 3 tuổi thì làm sao nói chuyện rành như thế. Nhưng tất cả chỉ là anh suy đoán, vẫn nên tự mình kiểm tra thì hơn.Xét nghiệm ADN
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-roi-yeu/3564150/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.