" Em đừng gắt gõng với anh như vậy nữa có được không?"
" Vậy tôi nên làm gì? Đối xử với anh giống như trước đây à?"
" Anh và Kim Nguyên đã không còn quan hệ gì cả. Từ sau khi em rời đi, anh luôn tìm kiếm em. Là anh đã sai khi không chịu tin tưởng em. Thành thật xin lỗi."
Cô chỉ cười khổ một cái, câu xin lỗi anh nói ra dễ nghe quá. Nhưng những ấm ức mà cô đã chịu, cô mãi không quên được. Anh thà tin Kim Nguyên, một phút bốc đồng vì đứa bé mà nhốt cô lại.
" Rốt cuộc anh đưa tôi đi gặp bà hay chỉ để nói những lời nhảm nhí này?"
" Em thật sự muốn ly hôn với anh sao?"
" Đúng vậy. Tôi về nước chính là vì mục đích này. Mong anh tôn trọng tôi, chúng ta chia tay trong hòa bình."
Huỳnh Thiên Minh thở dài, anh không biết phải làm sao để cô tha thứ, những năm qua anh sống đã rất đau khổ. Anh không muốn để cô rời đi thêm lần nào nữa.
Đến nơi.
Hai người cùng xuống xe, Huỳnh Thiên Minh chở cô đến nhà cũ mà hai người từng sinh sống. Thật không khó để nhận ra, mọi thứ cảnh vật, cách bố trí đều như cũ. Đúng đó là sự sắp xếp của anh, anh vẫn ngày ngày chờ cô trở về nhà, đợi khi cô về sẽ không có cảm giác xa lạ, mà là thân thuộc.
Cô bất ngờ vị mọi thứ gần như không có sự thay đổi nào. Nhưng anh đưa cô đến đây để làm gì?
"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-roi-yeu/3559255/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.