Cô xua đẩy Huỳnh Thiên Minh ra khỏi phòng, mở cửa tiễn anh ra khỏi nhà.
" Rầm."_tiếng đóng cửa.
Anh vẫn đứng đó chưa chịu rời đi, gặp được cô một chút xem ra cũng đủ mãn nguyện rồi. Được một lúc anh cũng chịu đi. Bởi vì anh biết nơi ở của cô rồi, sau này không sợ không thể gặp lại, trừ khi…trừ khi cô trốn anh thêm lần nữa.
Cô ra ban công nhìn thấy anh rời đi mà lòng thở phào nhẹ nhõm, xem ra chỗ này không còn bí mật nữa rồi, mới dọn đến lại phải dọn đi sao.
Đột nhiên bên ngoài lại có tiếng chuông cửa, nhưng cô vừa trông thấy Huỳnh Thiên Minh đi rồi. Vậy lại là ai có thể tới đây.
Là Cố Hằng tới, anh ta biết cô chuyển đến đây nên cũng tiện đường sang hỏi thăm.
" Tôi đến không phiền chứ?"_hắn hỏi cô.
" Anh vào nhà đi. Sớm vậy anh đến có việc gì nhỉ?"
" Chỉ là nghe nói cô thuê phòng ở gần đây nên muốn đến xem như thế nào thôi. À đúng rồi, tôi vừa trông thấy Huỳnh Thiên Minh cũng bước ra từ đây. Anh ta nhanh như vậy đã tìm tới rồi sao?"
" Ừm."_cô gật đầu không muốn nói thêm về chuyện này.
Cố Hằng đưa cho cô một số đồ dùng cần thiết mà anh ta chuẩn bị mang tới.
" Đây là gì vậy?"
" Chỉ là ít đồ dùng thiết yếu cho cô và Tiểu Thành."
" Cảm ơn anh. Phiền anh nhiều rồi."
Cô vào trong rót một ly nước, còn Cố Hằng thì ngồi xuống ghế, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-roi-yeu/3551292/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.