" Nhưng mà chúng ta từng yêu nhau mà. Em không tin anh không còn chút tình cảm nào với em."
" Đủ rồi. Tôi nói với cô là tôi muốn chia tay, chúng ta vẫn có thể là bạn. Nhưng chính cô lại chọn lừa gạt tôi, biến tôi thành một con rối. Từ nay về sau, tôi không muốn thấy cô xuất hiện trước mặt tôi nữa. Huỳnh Thiên Minh tôi, cả đời này cũng không tha thứ cho cô."
" Thiên Minh…anh đừng đi mà."_cô ta bật khóc định chạy theo nhưng bị phu nhân cản lại.
Huỳnh Thiên Minh nhìn ngôi nhà này một lượt, trong thâm tâm anh nghĩ, cả đời này sẽ không bao giờ bước chân tới đây cho đến chết. Tống Kim Nguyên mà chết thì may ra anh mới đến thắp nhan cho cô ta, còn bằng không cả đời này không mong tương phùng.
" Mẹ ơi, mẹ mau cản anh ấy lại đi. Anh ấy không muốn gặp con nữa."_cô ta khóc lóc cầu xin.
" Từ đầu đã biết trước có kết cuộc này rồi. Chỉ là mẹ không tốt, không thể ngăn cản con."_bà ta ôm con gái vào lòng an ủi.
" Con không muốn, con không muốn. Chẳng phải con là người tới trước sao? Chẳng phải anh ấy yêu con trước sao?"
" Đến trước hay sao không quan trọng. Quan trọng là nó yêu ai nhiều hơn. Nhất thời con vẫn chưa chấp nhận được, nhưng con nên từ bỏ nó đi. Từ bỏ để nó tìm hạnh phúc và con cũng tìm hạnh phúc."
…
Ở khách sạn.
Mấy hôm nay khí sắt của cô cũng khá hơn, có lẽ vì không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-roi-yeu/3551287/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.