" Vậy bây giờ cô định làm gì?"_hắn hỏi cô.
" Tôi muốn rời xa anh ta. Tôi không muốn gặp lại anh ta nữa."
" Nhưng mà với thế lực của Huỳnh Thiên Minh. Không sớm thì muộn cũng sẽ tìm ra cô. Tôi nghĩ nếu vẫn ở trong nước thì rất khó thoát."
" Vậy anh giúp tôi được không?"
Cô hỏi hắn một câu khiến hắn đớ người ra, không ngờ cô lại tin tưởng hắn, hay là nhất thời cô không còn ai để tin nên mới chọn tin tưởng hắn?
Cố Hằng ngồi suy nghĩ một lúc xong liền nói.
" Tôi sẽ giúp cô ra nước ngoài một thời gian. Tôi giúp cô coi như là lời xin lỗi cho những gì trước đó tôi đã gây ra. Không hi vọng cô sẽ tha thứ cho tôi. Chỉ hi vọng chúng ta có thể là bạn."
Cô nhìn hắn, Cố Hằng đã thật sự thay đổi rồi sao? Nhưng suy cho cùng hiện tại chỉ có Hằng là giúp được cô và cũng đồng ý giúp cô.
" Cảm ơn anh. Ân tình này nhất định sau này tôi sẽ đền đáp."
" Không cần đền đáp. Chuyện nên làm mà. Nhưng tôi có một điều kiện nho nhỏ."
" Điều kiện gì vậy?"_cô hỏi
" Cô…cho tôi cơ hội được theo đuổi."
Nghe xong cô liền ngớ người ra mấy giây, hắn ta liền bật cười thích thú. Hắn biết là cô không dễ chấp nhận mà, nên chỉ nói đùa vui.
" Tôi đùa đó. Xem cô căng thẳng kìa."
Cố Hằng đưa cô đến một khách sạn của nhà anh, bảo cô ở đây tránh mặt Huỳnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-roi-yeu/3551285/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.