" Cô nói tôi nghe những lời này để làm gì?"
" Tôi chỉ là muốn khoe khoang với cô một chút. Cô cũng nên tự biết vị trí của mình ở đâu rồi đó."
Cô cảm thấy thật nực cười, kẻ thứ 3 lại ngang nhiên đứng trước mặt cô ra vẻ.
" Tôi không muốn phí lời với một số người. Mời cô tránh ra cho."
" Cô sợ Thiên Minh sẽ thấy cô đang ở đây sao? Đừng nói là cô cũng đang mang thai? Anh ấy không biết chuyện này sao?"
" Nói bừa."_Tiểu Thư đẩy Kim Nguyên ra khỏi để mình có thể đi qua.
Nhưng ngay lúc đó Huỳnh Thiên Minh cũng vừa tới. Tống Kim Nguyên thấy vậy nhanh chóng bày ra một vỡ kịch hay trước mặt anh. Cô ta thuận người mà ngã nhào về phía cầu thang. Mất thăng bằng mà cả người lăn liền mấy vòng xuống dưới.
Huỳnh Thiên Minh thấy cảnh tượng đó không khỏi hốt hoảng, anh nhanh chóng chạy lại nhưng không kịp. Kim Nguyên nằm dưới đó, máu chảy ra rất nhiều.
Tiểu Thư đứng ngay người ra, cô không cố ý, là cô ta tự mình ngã xuống, nhưng Huỳnh Thiên Minh không còn để tâm tới cô nữa. Anh nhanh chóng bế Kim Nguyên chạy vào phòng cấp cứu.
Tiểu Thư hoàn hồn lại cũng đi theo phía sau. Bác sĩ không cho Thiên Minh vào, nhưng anh vô cùng sốt ruột, cả người anh toàn là máu của Kim Nguyên.
" Bác sĩ. Phải cứu đứa bé, cứu cô ấy."_anh nói với bác sĩ.
Cô đứng một góc mà nhìn anh, cô muốn thanh minh, nhưng bây giờ tâm trạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-roi-yeu/3551281/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.