" Bác biết là con đã có vợ rồi, hơn nữa qua lại với một người có gia đình là trái với luân thường đạo lý. Nhưng Kim Nguyên có thai rồi."
" Chuyện này là ngoài ý muốn, thật sự xin lỗi bác gái, là tại con không tốt."
Anh cúi đầu xuống kính cẩn mà nhận lỗi, nhưng bà ấy vốn không quan tâm, thứ mà bà ta quan tâm là danh phận mà con gái xứng đáng phải có.
" Bác gái không muốn làm khó con, nhưng bác muốn con rõ ràng trong mối quan hệ này. Bây giờ Kim Nguyên mang thai rồi, đứa bé không thể không có cha, hơn nữa bụng nó sẽ ngày càng lớn. Nếu để người ngoài biết được, bọn họ sẽ dị nghị, danh tiết của Kim Nguyên cũng không còn nữa."
Nhưng bây giờ anh có thể làm gì chứ. Anh cũng có vợ mà, anh không thể cho Kim Nguyên danh phận, lại càng không thể ly dị với Tiểu Thư. Bà ấy nói những câu này vốn dĩ là muốn đánh vào tâm lý, cố tình đã kích anh.
" Con xin lỗi. Con chắc chắn sẽ chịu trách nhiệm với đứa bé, cho nó một gia đình tốt. Nhưng giữa con và Kim Nguyên không thể nữa. Con không còn tình cảm với cô ấy."
Bà ấy ngạc nhiên khi anh thừa nhận sự thật, vốn dĩ bà biết con gái mình thua cô gái kia, chỉ là không ngờ thua đến thảm hại như vậy.
" Làm nó có thai, sau đó nói với nó là không còn tình cảm. Nhị thiếu nhà họ Huỳnh đúng là khiến tôi mở mang tầm mắt đó."
" Bác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-roi-yeu/3508885/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.