" Mẹ đi chuẩn bị bữa tối cho ba của các con đây."_bà ấy vào bếp, chỉ còn cô bà Thiên Ân đứng đó.
" Hôm nay việc ở công ty nhiều hả. Em thấy anh về muộn nhỉ?"_cô hỏi.
" Không có. Hôm nay anh đi ăn cùng với Nhã Vy. Lần trước đưa cô ấy về nhà, xong cô ấy cứ hẹn anh đi ăn để xem như đền đáp. Anh từ chối hoài cũng không được."
" Vậy à…"_cô mỉm cười.
Hóa ra là đi ăn tối cùng Nhã Vy, cậu ấy đã tự mình tiến triển tới bước này rồi, cũng không thèm tâm sự với cô bạn thân này mà.
" Cậu ấy rất tốt bụng, rất hợp với anh đó."_cô khen ngợi bạn mình.
" Em thật sự cảm thấy như vậy à?"
" Em đã chơi với cậu ấy từ cấp 3, nên em hiểu rất rõ. Sẽ rất khó để anh tìm được người thứ 2 như vậy."
Nhưng khi ở bên cạnh Nhã Vy, anh lại cảm giác cô rất giống Tiểu Thư, có lẽ do 2 người là bạn thân, nên tính cách cũng chịu ảnh hưởng bởi nhau, nên có phần hơi giống. Anh cũng không biết mình có thật sự muốn tìm hiểu Nhã Vy không? Hay anh chỉ là đang yêu một Trịnh Tiểu Thư bản sao?
" Cô gái đó, có phần rất giống em."
" Mỗi người đều là phiên bản duy nhất. Anh không nên so sánh như vậy."
Cô nghe anh nói như thể anh đang tìm một thế thân giống mình để yêu vậy.
" Chỉ nói đùa với em thôi. Anh biết nên làm gì mà. Thôi không còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-roi-yeu/3505829/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.