Trò chuyện xong hai người cũng lên xe đi về nhà mới. Cô có chút buồn khi phải chia tay mọi người, còn Huỳnh Thiên Minh lại hứng khởi với cuộc sống mới này.
…
Đến nhà mới, hắn xách đồ vào nhà cho cô. Còn cô thì lên phòng trước, vốn nhà đã thuê giúp việc nên không cần phải dọn dẹp gì nữa, chỉ cần sắp xếp đồ vào ở thôi.
Tối đó, cô ngồi ở đầu giường đọc sách còn hắn thì cứ đi loanh quanh trong phòng không biết có chuyện gì.
" Anh bị sao vậy? Không nghĩ ngơi sớm để mai đi làm à?"
Hắn là nhớ tới lời mẹ hắn nói, phải sinh cho bà ấy một đứa cháu, nhưng xem ra thật khó khăn. Hắn bây giờ là đang muốn tán tỉnh cô, nên không thể táo bạo như ngày xưa, muốn làm gì là làm được, như vậy rất manh động. Cô sẽ sợ mà bỏ chạy mất, huống hồ gì đến việc chấp nhận mà yêu hắn.
" Không phải em đang đọc sách sao?"
" Nếu anh muốn ngủ thì tắt đèn ngủ. Đọc sách cũng không quan trọng lắm, sức khỏe mới là quan trọng."
" Em đang quan tâm tôi à?"
" Ở đây chỉ có chúng ta. Không quan tâm anh thì quan tâm ai?"
Hắn liền đột nhiên vui trong lòng, cô quan tâm hắn rồi, xem ra cũng có chút tiến triển tốt.
" Vậy chúng ta mau đi ngủ thôi."
Hắn tắt đèn sau đó liền trèo lên giường, nhưng vốn dĩ bọn họ là đang có khoảng cách. Hắn ngay cả nắm tay cô còn không dám, đừng nói đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-roi-yeu/3441724/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.