Sáng hôm sau...
Hai người họ ra xe chuẩn bị về nhà.
" Hai cháu về cẩn thận nhé. Khi nào có thời gian lại đến thăm bà nhé."_bà nói.
" Dạ cháu có thời gian sẽ cùng Thiên Minh đến thăm bà ạ."_cô nói.
Huỳnh Thiên Minh nghĩ thầm trong bụng, ai lại muốn cùng cô chứ, thật là nực cười mà. Với hắn hai hôm nay là quá đủ rồi.
" Thiên Minh, cháu dâu bảo trọng nhé."_bà căn dặn.
Hắn và cô bước lên xe trở về nhà.
Trên xe.
Hôm nay hắn đột nhiên lái xe rất nhanh, cô có chút hoảng sợ. Là do hắn thoát khỏi vai diễn, hắn phấn khích nên mới như vậy.
" Anh lái xe chậm lại có được không? Tôi còn muốn sống."
" Hóa ra cô sợ chết vậy à? Vậy thì tôi cho cô biết thế nào là cảm giác mạnh."
Hắn nhấn ga chạy thật nhanh về phía trước, lao qua hàng loạt xe. Cô run tới nỗi xanh mặt, cô sợ mình không thể gặp lại ba mẹ nữa.
" Sao hả? Có phải rất kích thích không?"
" Anh...đúng là hết thuốc chữa mà."_cô khó chịu ra mặt.
Cô ngồi vịn tay vào ghế, còn hắn thì thỏa sức chạy hết tốc độ. Hắn thấy rất thú vị khi mà cô càng phản ứng.
" Tôi thấy không cần hợp đồng gì đó. Hôm nay chúng ta một người sống, một người chết, như vậy sẽ nhanh chóng kết thúc mối quan hệ hơn."
" Anh điên rồi."
Cô còn nhiều thứ chưa làm, tại sao phải chết, cô lấy hắn song không khi nào được yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-roi-yeu/3398093/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.