Vừa vào bàn ăn bà đã gấp cho cô rất nhiều đồ ăn. Cô còn tưởng mình là heo cơ, đâu có ăn nhiều tới nỗi nhưng vậy. Nhưng chung quy lại là vì bà thương cháu nên mới đặc biệt quan tâm cô như vậy.
" Ăn nhiều một chút mới có sức sớm sinh quý tử."_bà nói.
Cô chỉ biết cười gượng, Huỳnh Thiên Minh thì ăn trông rất ngon miệng, tất cả đều là món mà hắn thích, bà đúng là người rất thương con cháu.
" Hai đứa ở đây chơi thêm một ngày nhé? Chiều hoàng hôn ở đây rất đẹp."
Cô và Thiên Minh nhìn nhau, ở thêm một ngày đồng nghĩa cô và anh ta phải diễn tiếp vỡ kịch này. Hắn thì không thích một chút nào. Nhưng vì bà đã lớn tuổi rồi, hắn chỉ có thể đồng ý để chiều lòng bà.
" Được ạ, tất nhiên là cháu sẽ cùng cô ấy ở lại với bà."_hắn nói.
Cô thì không thành vấn đề gì, dù gì ở nhà họ Huỳnh cô cũng chỉ quanh quẩn trong cả ngày. Ở đây cũng xem như đổi không khí.
" Còn một phòng trống. Để bà cho người dọn dẹp cho hai cháu."
" Dạ vâng ạ."_cô đáp.
...
Họ dùng bữa xong, cô theo bà ra vườn, ở đây được trồng rất nhiều cây ăn trái. Mặc dù mỗi loại chỉ vài cây, nhưng lại rất đa dạng.
" Bà giỏi thật đó ạ. Tự tay chăm bón chúng tốt như thế này."_cô khen.
" Ay da...vườn này là do ông của cháu tự tay vun hết. Bà chỉ là hưởng thành quả từ ông ấy thôi."
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-roi-yeu/3398091/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.