Mấy hôm sau, Huỳnh Thiên Minh ra ngoài liền mấy hôm không về nhà, anh ta đi đâu cô cũng không biết. Nhưng không có anh ta ở nhà cuộc sống của cô cũng tốt hơn, con người tàn bạo đó, nghĩ tới thôi là cô đã đủ sợ rồi.
" Thiên Minh đi ra ngoài mấy hôm không về nhà à Tiểu Thư?"_phu nhân hỏi cô.
" Dạ vâng. Anh ấy không về nhà mấy hôm rồi ạ."
" Cái thằng nhóc này lấy vợ rồi vẫn không hết tật xấu mà, vẫn ra ngoài ăn chơi. Con mau gọi nó về cho mẹ."_bà ấy gắt gõng
Gọi anh ta về sau, cô chỉ sợ vừa nghe máy anh ta đã mắng cô tới tấp. Anh ta muốn đi đâu, cô làm sao quản được. Con người lập dị đó, anh ta đi thì cô mới yên ổn được mấy hôm.
" Dạ vâng để con gọi anh ấy ạ."_nói rồi cô lấy điện thoại.
Cô gọi vào số của Huỳnh Thiên Minh nhưng không thấy phản hồi. Không biết anh ta bận gì hay là đang ôm ấp cô gái nào nên không nghe máy cũng nên.
" Thật là."_phu nhân tức giận bỏ vào nhà.
Cô đứng ngoài hành lang tiếp tục gọi. Sau đó đầu dây bên kia liền vọng lại.
" Gọi tôi làm gì? Mấy ngày không gặp, cô thấy nhớ tôi à?"_anh ta hỏi.
" Phu nhân hỏi anh ở đâu, bà ấy rất tức giận."
" Nhảm nhí."_song anh liền tắt máy.
Cô biết anh ta sẽ hành xử như vậy, chỉ là anh ta không quát lớn cô cũng thấy hơi lạ. Dù sao những tháng ngày còn lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-roi-yeu/3398088/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.