Chương trước
Chương sau
Mấy hôm sau, Huỳnh Thiên Minh ra ngoài liền mấy hôm không về nhà, anh ta đi đâu cô cũng không biết. Nhưng không có anh ta ở nhà cuộc sống của cô cũng tốt hơn, con người tàn bạo đó, nghĩ tới thôi là cô đã đủ sợ rồi.

" Thiên Minh đi ra ngoài mấy hôm không về nhà à Tiểu Thư?"_phu nhân hỏi cô.

" Dạ vâng. Anh ấy không về nhà mấy hôm rồi ạ."

" Cái thằng nhóc này lấy vợ rồi vẫn không hết tật xấu mà, vẫn ra ngoài ăn chơi. Con mau gọi nó về cho mẹ."_bà ấy gắt gõng

Gọi anh ta về sau, cô chỉ sợ vừa nghe máy anh ta đã mắng cô tới tấp. Anh ta muốn đi đâu, cô làm sao quản được. Con người lập dị đó, anh ta đi thì cô mới yên ổn được mấy hôm.

" Dạ vâng để con gọi anh ấy ạ."_nói rồi cô lấy điện thoại.

Cô gọi vào số của Huỳnh Thiên Minh nhưng không thấy phản hồi. Không biết anh ta bận gì hay là đang ôm ấp cô gái nào nên không nghe máy cũng nên.

" Thật là."_phu nhân tức giận bỏ vào nhà.

Cô đứng ngoài hành lang tiếp tục gọi. Sau đó đầu dây bên kia liền vọng lại.

" Gọi tôi làm gì? Mấy ngày không gặp, cô thấy nhớ tôi à?"_anh ta hỏi.

" Phu nhân hỏi anh ở đâu, bà ấy rất tức giận."

" Nhảm nhí."_song anh liền tắt máy.

Cô biết anh ta sẽ hành xử như vậy, chỉ là anh ta không quát lớn cô cũng thấy hơi lạ. Dù sao những tháng ngày còn lại cô sống ở đây cũng không vui vẻ gì. Từ lúc lấy anh ta thì đã định là như vậy.

Tối đó.



Huỳnh Thiên Minh trong bộ dạng say xỉn trở về nhà. Anh ta đi một mạch vào phòng, cô đang nằm trên giường bỗng giật mình khi thấy anh ta.

Anh ta đứng dựa vào của xong trượt dài ngồi xuống nền nhà. Bộ dạng nồng nặc mùi rượu này làm cô rất e ngại.

" Sao cô lại nằm trên giường của tôi. Mau bước xuống cho tôi."_hắn ra lệnh.

Cô cũng hoảng sợ mà liền bước xuống. Hắn liền đứng dậy đi về phía cô. Hắn ngã nhào vào người cô, đè cô trên giường. Tay hắn chấn cô xuống, không cho cô cử động.

" Cô là vợ của tôi sao? Nhưng mà tôi câm hận cô. Tôi sẽ chơi đùa với cô tới khi nào chán thì thôi. Nhất định cô sẽ không được sống yên ổn."_hắn nói.

Cô vùng vẫy nhưng không thoát được. Hắn dù gì cũng là sức lực đàn ông, cô làm sao có thể chống cự được.

Cô hôm nay mặc một bộ đồ ngủ trông khá gợi cảm, bởi vì cô nghĩ hắn sẽ không trở về nên mới ăn mặc thoải mái như vậy. Đúng là hắn hận cô, nhưng vẻ đẹp của cô làm hắn có hơi xao xuyến. Một tên đàn ông tràn trề sức lực và một con mồi ngon trước mắt, làm sao hắn có thể bỏ qua được.

" Huỳnh Thiên Minh. Anh bỏ tôi ra."_cô la lên.

Hắn liền lấy tay bụm miệng cô lại. Không cho cô cất lời nữa. Tay còn lại của hắn trượt dài trên người cô, cô cựa quậy nhưng cũng vô ích.

" Ưm ư..."_cô không thể cất lời.

" Có phải cô biết hôm nay tôi trở về nên định ăn mặc như vậy quyến rũ tôi không?"

Hắn tưởng là cô đang cố tình mê hoặc hắn, nhưng cô nào có như vậy, cô còn không biết hắn sẽ về khi nào. Đúng là trêu ngươi mà, cả người hắn đè lên người cô thật khó chịu.

" Vậy thì tôi không thể để cô thất vọng được."

Hắn liền đổi tư thế ngồi cả người lên người cô, hắn cởi liền chiếc áo trắng trên người quăng vào một xó trong phòng. Người hắn hiện ra cơ bụng săn chắc, 6 muối.

" Anh không được..."_cô bị tấn công bởi nụ hôn của hắn.



Hắn hôn cô vô cùng mạng bạo, mùi men từ miệng hắn sộc thẳng vào miệng cô, khiến cô cũng muốn say theo. Tay hắn từ từ luồng định cởi chiếc váy ngủ của cô ra.

" Đừng mà..."_cô phản kháng.

Hết lần này tới lần khác, hắn xem cô là con rối, là món đồ để hắn chơi đùa. Cô là nơi để hắn trúc giận, để thỏa mãn dục vọng của hắn sao?

Cô cố phản kháng không cho hắn cởi đồ của mình. Nhưng sức lực đàn ông, cô không thể chống lại được. Hắn vừa hôn, vừa xé toạt vai áo, lộ ra phần vai mãnh khảnh của cô. Hắn hôn từ trên dọc xuống cổ, nụ hôn nhẹ nhàng nuông chiều cô.

Con người này là đang bị làm sao vậy, hắn nói hắn hận cô, nhưng lại dỡ trò đòi bại với cô không biết bao nhiêu lần. Hắn ghé tay cắn nhẹ vào vành tai khiến cô tê rân cả người.

" Ư...ưmm...Thả tôi ra."_cô cố gắng chống cự.

Cô không yêu hắn nhưng lại bị hắn cưỡng bức, đây là lần thứ hai rồi. Nhưng vẫn như lần đầu tiên, cô không thể chấp nhận được.

" Cô đúng là biết phát ra âm thanh thật khiến người ta kích thích."

Hắn mạnh tay hơn, xé toạt luôn cả chiếc váy ngủ của cô. Người cô liền không mảnh vải che thân, tất cả hiện ra trước mắt hắn. Con mãnh thú trong người hắn không chịu được cứ cựa quậy muốn tròi lên. Hắn lại hôn cô từ trên xuống tới tận rốn. Hắn đưa tay bóp lấy hai cái bánh bao trắng ngần của cô đang lộ ra. Đúng là thật hứng thú, hắn cảm nhận được sự mềm mại, khoái cảm làm sao. Bản năng của một tên đàn ông, hắn không chịu nỗi nữa liền cởi luôn quần của mình ra.

Đó là một con quái vật ẩn mình. Cô rất sợ hãy nhưng không thể kháng cự được, hắn kìm người của cô rất chặt. Hắn từ từ cọ sát xung quanh nhụy hoa của cô, hắn không cho vào liền mà muốn chơi đùa ở bên ngoài trước. Cô ở bên dưới vô cùng hoảng sợ, cô không muốn một chút nào. Nhưng hắn không hề để tâm đến cảm xúc của cô. Hân dạo đầu được một lúc liền luồng vào bên trong.

Cũng như lần đầu tiên, cô đau đớn nhưng không thể la lên bởi vì hắn đã bụm miệng cô lại.

" Sao hả? Có phải rất sướng không?"

Cô mệt đến lã người, nhưng hắn nào đâu bỏ qua cho cô, hắn cứ nhấp từng hồi liên tục mặc cho cô ở bên dưới đến nỗi la cũng không nổi nữa.

Được 30' sau, cô mệt đến mức không chịu được liền ngất đi trên giường. Lúc này hắn mới ngơi đi, liền dừng lại, lăn ra giường ngủ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.