" Mọi chuyện không như em nghĩ đâu"_Thiên Ân cố giải thích.
" Anh trai và em dâu dang díu với nhau sao? Hai người nói xem chuyện này đến tai ba mẹ có thú vị không?"
Cô im bặt, không biết nên nói gì, đúng hơn là cô sợ lại va vào rắc rối. Ai nói cô không tin, nhưng Huỳnh Thiên Minh nói thì chắc chắn sẽ làm. Cô không muốn danh tiết của cô và gia đình cô bị hủy hoại chỉ vì chuyện này.
" Anh hiểu lầm rồi, em và anh Thiên Ân chỉ là có từng quen biết trước đó."_cô cố biện minh.
" Tôi đã hỏi cô chưa mà cô lại lên tiếng? Cô sợ tôi phát hiện bí mật của hai người à?"_ anh ta trừng mắt nhìn cô.
Bộ dạng anh ta lúc này trong rất đáng sợ, cô không dám hé miệng nói thêm gì nữa, anh ta còn không nể tình cả anh trai mình, thì cô là gì?
" Em đừng lớn tiếng như vậy chứ. Dù gì đây cũng là vợ em."_Thiên Ân nói.
" Vợ em thì sao? Vợ em, em có quyền dạy cô ta, anh không có quyền lên tiếng ở đây. Anh à, từ nhỏ cho tới lớn ba mẹ luôn xem trọng anh, cho rằng anh là người thừa kế tương lai của nhà họ Huỳnh. Còn em là gì anh biết không? Là đứa con phá gia chi tử."
Thiên Ân cũng bất ngờ vì những câu nói này, anh ta trố mắt nhìn em mình, sao Huỳnh Thiên Minh lại nặng lời như vậy, giống như những uất ức bấy lâu nay, anh ta đem ra xã hết vậy.
" Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-roi-yeu/3398087/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.