“Tần Di cô có chỗ nào không
thoải mái à? Sao giờ này vẫn nằm trên giường?”
“Tôi không sao chỉ là tối qua ngủ hơi muộn!”
Tân Di điểm nhiên như không có
việc gì lắc đầu, ra hiệu cho người làm
lấy cho cô một cái ghế tựa để cô ngồi
xuống mới hỏi, “Cô ra viện khi nào?
Sao không ở bệnh viện thêm mấy ngày?”
“A Hạng cũng nói thế, nói tôi đừng
sợ tiêu tiền, bồi dưỡng thân thể quan
trọng hơn! Nhưng tôi không muốn anh
ấy quá vất vả, dù sao ban ngày anh ấy
cũng phải đi làm, buổi tối lại đến bệnh
viện chăm sóc hai mẹ con tôi.”
Nghe cô ta nói thế, Tần Di đột
nhiên cảm thấy cô ta rất đáng thương.
Tiêu Hạng là người thế nào Tần Di hiểu rất rõ.
Nếu anh ta mà quan tâm Vân Hạ
và đứa nhỏ thì sẽ không năm lần bảy
lượt chạy tới dây dưa với cô.
Tần Di nhìn thấy mặt Vân Hạ bị
đánh sưng vù nhưng Tần Di cũng
không định vạch trần lời nói dối của cô
ta, ngược lại là ghen tị nói câu, “Hai
người thật hạnh phúc!”
Để cho Vân Hạ chút mặt mũi làm
cô ta cười đến đặc biệt vui vẻ nhưng
đôi mắt vẫn không thể che giấu được
sự mất mát.
“Đúng rồi thế đứa nhỏ của hai người thế nào?“
Tân Di không muốn để cô ta khó
xử nhanh chóng chuyển sang chủ đề khác.
Thấy Tần Di hỏi đến đứa nhỏ Vân
Hạ mặt mày vui vẻ nở nụ cười hạnh
phúc, “Đứa nhỏ rất ngoan chỉ là ngủ
hơi nhiều! Có khi phải ngủ hơn 20
tiếng mỗi ngày nhưng lúc nào cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-nhanh-voi-thieu-gia-ac-ma/1785869/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.