Đột nhiên trong đầu Tô Na xuất hiện bộ dáng của người đàn ông đó. Đôi mắt tinh anh bỗng dưng cũng vì thế mà đi xuống, không còn tinh thần nữa. Quan hệ giữa bọn họ sao có thể so sánh với Bạch Hiểu Nguyệt và Vân thiếu được.
Cô đúng là si tâm vọng tưởng, phải làm tốt bổn phận của mình, vậy là đủ rồi. Bọn họ không phải là người cùng thế giới, chờ mọi chuyện kết thúc xong xuôi, cô sẽ yên lặng mà rút lui.
Thời điểm Vân Thiên Lâm gọi điện cho Bạch Hiểu Nguyệt, Lăng Phong ở bên cạnh nghe được trong điện thoại nói Tô Na bị thương ở bệnh viện, anh so với Vân Thiên Lâm còn sốt ruột hơn rất nhiều.
Vân Thiên Lâm nhìn bộ dáng hoảng loạn của Lăng Phong, trong lòng anh có chút đắc ý, cuối cùng thì cậu ta cũng có một người làm cho mình phải lo lắng, chuyện tình cảm có vẻ tốt đây.
Xe vừa mới dừng lại, Lăng Phong vô cùng lo lắng hướng đại sảnh chạy vào, từ xa xa đã thấy bóng dáng quen thuộc ngồi ở đằng kia, sắc mặt hình như không tốt lắm. Không biết tại sao trong lòng anh lại nổi lên một trận khó chịu, bước chân trở nên nhanh hơn.
“Em đúng là đồ ngốc. Ban ngày ban mặt mà cũng làm cho chính mình bị thương, đầu óc em để đi đâu vậy.” Ngay cả Bạch Hiểu Nguyệt bị Lăng Phong bất ngờ đến trách cứ cũng hoảng sợ, nửa ngày mới phản ứng, Tô Na có quen với Lăng Phong?
Hơn nửa xem dáng vẻ khẩn trương của Lăng Phong, hẳn là quan hệ không bình thường. Bạch Hiểu Nguyệt đứng ở một bên đánh giá mối quan hệ của hai người, cô cảm giá Tô Na có chút sợ Lăng Phong.
Từ trước đến nay, Lăng Phong ở trước mặt phụ nữ đều rất có phong độ, chưa bao giờ cư xử với ai thô lỗ nói nặng lời, hôm nay tới đây gặp Tô Na, như thế nào lại thay đổi 180 độ. Chẳng lẽ nói đây gọi là quan tâm quá ắt sẽ loạn?
“Hai người quen biết khi nào vậy, sao mình lại không biết nhỉ? Tô Na bị thương là bởi vì em không cẩn thận, bác sĩ nói vết thương không có gì lớn lắm, chỉ cần trở về nhà bôi thuốc thường xuyên là được.”
Bạch Hiểu Nguyệt vừa nói, Lăng Phong lúc này mới nhớ tới, chị dâu còn ở bên cạnh, anh vừa mới nói… Chẳng phải là… Lăng Phong lại trở nên buồn bực, sao anh lại có thể quên được chị dâu với mèo nhỏ quen biết nhau.
“Hiểu Nguyệt, em không có vấn đề gì chứ?” Vân Thiên Lâm đi đến hỏi tình hình của Bạch Hiểu Nguyệt, anh xem xét từ trên xuống dưới người cô, ngó trái ngó phải, xác định không có vấn đề gì mới yên tâm.
Bạch Hiểu Nguyệt kể cho Vân Thiên Lâm nghe sự tình vừa rồi, Vân Thiên Lâm càng nghe sắc mặt lại càng khó coi hơn.
Vân Thiên Lâm thực sự có chút không yên tâm cô ngốc này ở Vinh Thăng thực tập tiếp ba tháng, thời gian thực tập này cô đã xảy ra không ít chuyện.
Bạch Hiểu Nguyệt liền biết Vân Thiên Lâm đãng lo lắng chuyện gì, nhưng cũng đã hai tháng trôi qua, cô không định bỏ dở giữa chừng. Cô nghĩ sau sự việc bát nháo ngày hôm nay, những người trong công ty chắc không dám tìm cô gây phiền phức nữa.
Bạch Hiểu Nguyệt với Vân Thiên Lâm đi phía sau, thấy Tô Na không nói tiếng nào đi theo Lăng Phong thật cẩn thận. Bạch Hiểu Nguyệt thế nào cũng thấy hai người có vấn đề, nhưng mà cô hỏi Vân Thiên Lâm thì anh lại không trả lời.
“Chuyện của Lăng Phong, cứ để cậu ta tự xử lý. Khi nào thì Vân phu nhân lại trở nên nhiều chuyện như vậy.” Bạch Hiểu Nguyệt tức giận, trừng mắt liếc nhìn anh một cái, cô là quan tâm chứ không phải nhiều chuyện.
Đột nhiên cô nhớ tới chuyện lúc nãy nghe được ở hành lang, cô do dự không biết có nên nói chuyện này với Vân Thiên Lâm không. Nhưng suy nghĩ lại cô với Bạch Vân Khê cũng không thân thiết dù là chị em, cô nói mấy lời này với anh cũng chẳng có ích gì, hơi đâu mà quản nhiều chuyện.
Bạch Vân Khê có làm chuyện gì cũng không liên quan đến cô.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]