“Mình đi pha trà, sẵn tiện pha cho cậu một ly luôn, mình thấy cậu bận quá.” Bạch Hiểu Nguyệt gật đầu cảm ơn Tô Na, Bạch Hiểu Nguyệt lại tiếp tục vùi đầu vào máy tính.
“Bạch Hiểu Nguyệt!”
“A! Tôi đang vội, có gì cứ nói thẳng.” Bạch Hiểu Nguyệt mới vừa nói xong, một văn kiện đột nhiên chặn ngang màn hình máy tính, làm cho cô không thể không ngẩng đầu, vừa nhìn thấy đã bắt gặp khuôn mặt phẫn nộ của Bạch Vân Khê, nhìn dáng vẻ như là đang tìm cô để tính sổ.
Bạch Hiểu Nguyệt liền biết, Bạch Vân Khê mà biết cô làm việc ở đây, nhất định là sẽ tìm cô gây sự, chỉ là không nghĩ tới sẽ nhanh như vậy.
Đột nhiên Bạch Vân Khê xuất hiện trong văn phòng làm cho tất cả mọi người đều ngây ngẩn, hiện tại là tình huống gì đây…Phu nhân của tổng tài chạy đến nơi đây, bộ dáng giống như là muốn đánh nhau.
Bạch Vân Khê trước giờ ở công ty chưa bao giờ có bộ dáng thất lễ như vậy trước mặt bao người. Hiện tại Bạch Vân Khê chỉ biết Bạch Hiểu Nguyệt đã trở lại làm việc, cô không thể kìm chế được cảm xúc của chính mình.
Cô thật vất vả lắm mới đợi được Bạch Hiểu Nguyệt rời đi, tại sao còn quay trở lại làm gì. Ban đầu nghe được Bạch Hiểu Nguyệt đã quay trở lại công ty làm việc, cô không tin lắm, có thể Bạch Hiểu Nguyệt chỉ trở lại lấy đồ vật để quên.
Cô tức tốc chạy tới đây, Bạch Hiểu Nguyệt ngồi đúng ngay vị trí dễ nhìn thấy. Từ một thực tập sinh nhỏ bé, nay đã leo lên vị trí trợ lý trưởng phòng, Bạch Hiểu Nguyệt cũng được lắm.
Nhớ tới ngày hôm qua Trình Lãng đối với cô vô cùng ân cần, rất có thể là muốn trấn an chính mình. Trong lòng Bạch Vân Khê còn vui sướng, có phải là Trình Lãng đã bắt đầu chú ý đến cô rồi không? Trình Lãng dẫn cô đi ăn cơm, mang cô đi xem phim, lại còn cùng cô tản bộ đi mua sắm, cô còn cảm thấy rất kỳ lạ, hóa ra tất cả đều có nguyên do cả.
Hai đồng nghiệp bên cạnh đang làm việc thì dừng lại nhìn nhau, không biết có nên tiếp tục công việc nữa không?
“Bạch Vân Khê, bây giờ là thời gian làm việc, có chuyện gì thì chúng ta sẽ nói chuyện sau giờ làm.” Bạch Hiểu Nguyệt thực cảm thấy Bạch Vân Khê phiền phức, cô còn rất nhiều phải làm, không có thời gian nói mấy chuyện vớ vẩn với cô ta.
Từ nhỏ đến lớn, Bạch Vân Khê luôn thích kiếm chuyện với cô, mặc kệ là chuyện nhỏ hay lớn, cái này đã hình thành thói quen trong xương tủy của Bạch Vân Khê rồi.
Nhìn các đồng nghiệp xung quanh đang kỳ quái nhìn mình, Bạch Hiểu Nguyệt chỉ có thể xin lỗi, công việc hôm nay đã rất bận, mọi người đều nỗ lực làm nhanh để kịp giờ tan làm, chỉ vì chút chuyện riêng giữa cô và Bạch Vân Khê ảnh hưởng đến hiệu suất của mọi người.
“Cô rõ ràng đã đi rồi, sao còn quay lại làm gì, rốt cục là cô có ý gì?” Bạch Vân Khê cầm quyển folder trong tay chất vấn Bạch Hiểu Nguyệt, thấy bộ dạng không quan tâm của Bạch Hiểu Nguyệt, Bạch Vân Khê càng tức giận hơn, thế là Bạch Vân Khê lại không khống chế được tâm tình của mình.
“Chúng ta đi ra ngoài nói chuyện, đừng ở chỗ này làm náo lên, ảnh hưởng đến người khác làm việc.”
Bạch Hiểu Nguyệt bất đắc dĩ đứng dậy, Bạch Hiểu Nguyệt không nghĩ Bạch Vân Khê lại có phản ứng lớn đến vậy, trực tiếp đến tìm cô giữa chốn đông người, bộc lộ bản chất thật của mình.
Vừa lúc Tô Na trở về, thấy không khí có vẻ căng thẳng, hỏi một câu: “Thư ký Bạch, có chuyện gì sao?”
Bạch Vân Khê chuyển sang trút giận Tô Na, đẩy Tô Na một cái, thiếu chút nữa Tô Na té ngã, Bạch Hiểu Nguyệt nhanh tay đỡ lấy Tô Na.
Đầu gối Tô Na bị đánh vào một chân bàn, nháy mắt đã đỏ lên một mảng. Bạch Hiểu Nguyệt không vui nhìn Bạch Vân Khê tiến lên, kiêu ngạo đã bắt đầu nổi lên.
Ngày thường Bạch Vân Khê cũng gây sự với cô, nhưng không có đến mức ở chốn công ty bạo lực người, hôm nay Bạch Vân Khê bị làm sao vậy.
“Hiểu Nguyệt!” Tô Na không yên tâm, bắt lấy tay Bạch Hiểu Nguyệt lại, ý bảo Bạch Hiểu Nguyệt không được đi. Khí thế của Bạch Vân Khê quá rõ, là cô ta nhất định phải làm cho ra nhẽ, cô là lo lắng Bạch Hiểu Nguyệt sẽ bị hại.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]