Chương trước
Chương sau
“Yên tâm, mình không có việc gì.” Đây là công ty, Bạch Vân Khê không dám làm gì quá phận đâu. Với lại bây giờ cô ta đang trong thời gian mang thai, cảm xúc bất ổn là chuyện bình thường, chúng ta sao có thể so đo với người mang thai được, chịu đựng một chút là được, bảo vệ đứa trẻ.

“Tại sao cô còn ở lại Vinh Thăng? Theo như cô đã nói là mình không còn gì với Trình Lãng nữa, là cô nói dối đúng không? Cô đã có Vân Thiên Lâm, tôi có Trình Lãng, cô còn muốn thế nào nữa? Tại sao cô luôn là người phá hoại hạnh phúc của tôi, cô có biết cô như vậy là có bao nhiêu sự chán ghét không?”

Bạch Hiểu Nguyệt đứng đó lắng nghe từng lời của Bạch Vân Khê như nghẹn uất, Bạch Vân Khê nói một hơi tràng dài làm cho Bạch Hiểu Nguyệt có chút áy náy. Cô không có cố ý làm cho Bạch Vân Khê phải lo sợ về tình yêu, tất cả chỉ là vì công việc mà thôi.

“Bạch Vân Khê, tôi thực sự chỉ là ở đây làm việc mà thôi, cô nghĩ xem, bao nhiêu năm tôi được đào tạo ở trường, chẳng lẽ bây giờ phải ở nhà ăn không ngồi rồi chỉ vì cái chức danh Vân phu nhân. Đây là tôi đang tôi luyện mình để trở thành người trưởng thành hơn, không có một chút chuyện tư nào ở đây hết. Trình Lãng vẫn luôn là của cô.”

“Người mà Trình Lãng yêu là tôi, tôi nói cho cô biết, cô nên tránh xa Trình Lãng càng xa càng tốt, mặc kệ thân phận của cô là gì, tôi sẽ không dễ dàng buông tha cho cô đâu.”

Bạch Hiểu Nguyệt một trận đau đầu, cô thật không biết làm cách nào Bạch Vân Khê mới tin cô là cô không có một chút ảo tưởng nào đối với Trình Lãng. Sự lo sợ trong tình yêu của Bạch Vân Khê cô hiểu, nhưng mà ai sẽ là người hiểu cho đây.

“Bạch Vân Khê, nếu như cô có thời gian cãi nhau với tôi, thì thay vào đó cô nên rèn luyện lại tính cách của mình để làm cho Trình Lãng yêu cô nhiều hơn, chứ không phải là đứng đây trách móc tôi. Nếu thật sự cô yêu Trình Lãng, Trình Lãng yêu cô chẳng ai có thể chia tách hai người cả.”

Bạch Hiểu Nguyệt nói một hơi có chút mệt, cô nghĩ đến đống việc trên bàn chưa hoàn thành xong, mà ở đây giảng giải về tình yêu. Một cơn nhức đầu lại kéo đến.



“Bạch Hiểu Nguyệt, toàn bộ đều là cô nói dối, ngoài miệng là cô nói thế nhưng thực chất là không phải, cô vẫn luôn nhắm đến Trình Lãng, cô muốn trả thù tôi vì đã cướp lấy Trình Lãng của cô. Cô có biết là tôi còn đang mang thai con của anh ấy không?”

Bạch Hiểu Nguyệt cảm thấy da đầu cô hiện giờ dựt dựt lên như búa bổ, ngàn vạn lần có cho cô cũng không dám làm cái điều trái với luân thường đạo lý đó. Một đứa trẻ ra đời là vô cùng thiêng liêng, nó cần cả ba và mẹ yêu thương, sao cô có thể phá hoại gia đình người khác được. Nếu có một ngày Vân Thiên Lâm lỡ làm cho người phụ nữ khác có thai, cô sẽ tự khắc rời đi, không một nửa lời oán trách, có trách thì trách cô nhìn nhầm người. Nhưng điều đó sẽ không bao giờ xảy ra, Vân Thiên Lâm chính là Vân Thiên Lâm của riêng Bạch Hiểu Nguyệt.

“Bạch Vân Khê, tôi biết là cô đang mang thai, cảm xúc không được ổn định, hay suy nghĩ lung tung, lo được lo mất. Nhưng thay vì như thế sao cô không đối xử tốt với Trình Lãng một chút, vì Trình Lãng mà làm cái gì đó cho anh ta bất ngờ, tình yêu của cô xảy ra vấn đề là do giữa hai người chứ không phải là do một người ngoài như tôi tác động. Cô nên xem bản thân mình đã thực sự xứng với Trình Lãng chưa. Còn nếu như có thắc mắc gì thì cô nên đi hỏi Trình Lãng ắt sẽ biết rõ.”

Bạch Vân Khê biết nhưng không cam lòng nghe Bạch Hiểu Nguyệt nói rõ ra nhu thế. Với lại Bạch Hiểu Nguyệt làm việc ở đây chính là do Trình Lãng phê chuẩn, ai có thể dám thuê Bạch Hiểu Nguyệt vào đây làm việc ngoại trừ anh.

Cũng chính vì điều này mà làm cho cô tức giận, tin tức này không phải là từ miệng Trình Lãng nói cho cô biết mà lại là từ một người ngoài. Như thế chẳng khác nào so với cô là kẻ ngốc.

“Nếu như hiện tại cô rời khỏi Vinh Thăng, tôi sẽ cho cô những gì cô muốn, nếu làm được tôi có thể làm hết cho cô.”

Bạch Vân Khê nghĩ đến đứa con trong bụng mình, nếu như cô không có Trình Lãng thật sự cô không biết mình có thể làm được gì nữa.

“Tôi nói những gì nãy giờ cô không hiểu sao Bạch Vân Khê, Trình Lãng không phải là một người không chịu trách nhiệm, huống chi bây giờ cô lại đang mang trong mình đứa con của Trình gia, vậy thì cô sợ cái gì chứ. Chắc chắn Trình Lãng sẽ vì đứa con mà yêu cô rất nhiều.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.