Giản Ánh Nhu bị trẹo chân, nhất thời di chuyển không tiện nên không thể nấu cơm được, nhưng cô còn chưa ăn tối.
Tần Kính Thiên chủ động đề nghị để anh nấu ăn, Giản Ánh Nhu ngồi trên sô pha trong phòng khách, thỉnh thoảng lại đưa mắt về phía nhà bếp, nhìn người đàn ông đang bận rộn trong kia.
Anh mặc đồ ở nhà, áo len khoác bên ngoài áo phông một cách giản dị, tay áo xắn lên cao, đeo chiếc tạp dề in hình hoạt hình mà Giản Ánh Nhu hay mặc.
Bởi vì anh rất cao nên chiếc tạp dề của Giản Ánh Nhu trông rất nhỏ, nhìn có hơi buồn cười.
Đây là lần đầu Tần Kính Thiên tự mình nấu ăn kể từ khi họ kết hôn.
Nhìn bộ dáng của Tần Kính Thiên là biết trước đây anh chưa từng làm qua những việc này.
Thấy anh bận rộn một lúc lâu mà vẫn không có chút tiến triển, Giản Ánh Nhu thấy hơi áy náy nên đi cà nhắc đến cửa nhà bếp: “Tần Kính Thiên, hay là để em làm cho.”
Tần Kính Thiên quay đầu lại nhìn cô, không khỏi cau mày: “Trở lại ngồi đi.”
Giản Ánh Nhu đứng yên ở đó, sờ bụng, ánh mắt mong đợi nhìn anh: “Em đói quá.”
Tần Kính Thiên đặt con dao làm bếp trong tay xuống, đi tới, vẻ mặt u ám ôm cô bằng một tay: “Nghe lời.”
Giản Ánh Nhu nhân cơ hội ngẩng đầu lên hôn vào môi anh, lại cười hì hì nhìn anh: “Nếu không anh mang cái ghế đến đây giúp em, em sẽ hướng dẫn.”
Đột nhiên bị Giản Ánh Nhu hôn trộm, động tác của Tần Kính Thiên sững lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-nham-chong-hao-mon/424315/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.