Ban đêm, bầu trời rả rích những cơn mưa phùn.
Thành phố Giang Bắc, một thành phố ở phía Nam, nhiệt độ bất ngờ hạ xuống vài độ do ảnh hưởng của đợt không khí lạnh từ phương Bắc tràn về.
Giản Ánh Nhu và Đậu Đậu lười biếng cuộn mình trên sô pha xem chương trình giải trí, thấy cuộc thảo luận kỳ lạ đang diễn ra kịch liệt giữa hai bên trong đó, cô cũng nhiệt huyết sôi trào theo.
Nhớ ngày trước, Giản Ánh Nhu còn là đội trưởng đội hùng biện của trường đại học, chỉ cần cô xuất chiến, cô sẽ không thua bất kỳ cuộc tranh luận nào.
Tần Kính Thiên bận rộn công việc ở phòng sách, cũng chỉ có Đậu Đậu ở bên cạnh cùng Giản Ánh Nhu.
Cô ôm Đậu Đậu vào lòng, vô cùng tự hào nói: "Đậu Đậu, mẹ nói cho con nghe, trước đây mẹ ở trường tham gia hùng biện, còn trâu bò hơn so với bọn họ nhiều.”
“Gâu gâu gâu…” Tuy rằng Đậu Đậu nghe không hiểu, nhưng vẫn rất nể mặt đáp lại Giản Ánh Nhu hai tiếng.
Giản Ánh Nhu còn nói: “Ban đầu, những người trong đội hùng biện vừa nghe được người tranh luận chính lần này chính là Giản Ánh Nhu, họ sợ tới mức tè ra quần.”
“Ử ử…” Đậu Đậu rất không nể mặt mà rên lên hai tiếng.
Đã muộn thế này, nó muốn đi ngủ, không muốn ở đây nghe mẹ lải nhải nữa.
Tại sao mẹ không đi tìm chú Tần mà trò chuyện? Tại sao mẹ lại quấn lấy nó? Nó chỉ là một con thú cưng, nghe không hiểu tiếng người, được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-nham-chong-hao-mon/2937915/chuong-87.html