Nghĩ như thế, Tần Kính Thiên gật đầu: "Vậy làm phiền em chuẩn bị giúp tôi."
Giản Ánh Nhu xoay người xuống giường, cầm áo khoác mặc vào: "Anh chờ một lát, rất nhanh là có."
Tần Kính Thiên cũng đến phòng bếp: "Có cần tôi giúp không?"
Giản Ánh Nhu quay đầu liếc anh một cái: "Có phải anh rất đói bụng hay không?"
Anh nhẹ gật đầu: "Là có chút đói bụng."
Giản Ánh Nhu đưa cho anh phụ giúp: "Vậy anh phụ trách rửa rau."
Tần Kính Thiên tán thưởng đồng ý: "Được."
Lúc anh rửa rau, Giản Ánh Nhu lặng lẽ liếc nhìn anh. Anh rửa hết sức chăm chú, chỉ dựa vào thái độ làm việc này là cô đã cho anh 99 điểm, không cho max điểm là sợ anh kiêu ngạo.
Bọn họ phân công hợp tác, rất nhanh một bát đồ ăn thơm ngào ngạt ra lò.
Giản Ánh Nhu đặt bát trước người anh, cô nhìn chăm chú Tần Kính Thiên: "Bát mì trộn này cũng là điểm mạnh của tôi, anh thấy tay nghề của tôi như thế nào?"
So sánh với đầu bếp bên cạnh Tần Kính Thiên thì tay nghề của Giản Ánh Nhu thật sự rất bình thường, nhưng Tần Kính Thiên cũng không chê, anh gật đầu: "Mùi vị rất không tệ."
Được Tần Kính Thiên tán thưởng, Giản Ánh Nhu cười vui vẻ, quay người trở lại phòng bếp, lại bận rộn một hồi trong phòng bếp.
Tần Kính Thiên ăn mì xong đi tới: "Em đang làm gì trong đây vậy?"
Giản Ánh Nhu quay đầu cười với anh: "Không phải anh nói sau đó còn phải bay đến Tiêu Sơn sao? Tối hôm qua tôi làm một chút bánh ngọt và cơm cuộn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-nham-chong-hao-mon/424247/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.