‘Võ Hạ Uyên không phủ nhận, cô cố ý để Đỗ Minh Thông đỡ Lưu Sầu Định một tiếng, dù sao đều là người của cô, nguồn nhân lực như thế mà không dùng thật phí.
Nhìn Lưu Sầu Định bắt đầu giao lưu với Đỗ Minh Thông, Võ Hạ Uyên chạy ra bên ngoài gọi điện cho Trương Tấn Phong.
“Ừm” Người đàn ông rõ ràng đang làm việc, chất giọng trầm thấp lại có hơi nghiêm túc, còn có thể nghe được âm thanh gõ bàn phím: “Nhớ anh?”
“Ừm, nhớ anh”
Dường như cách nói chuyện này của Võ Hạ Uyên khiến Trương Tấn Phong lập tức thoát ra khỏi guồng công việc, ôm điện thoại hơi tựa người về phía sau: “Công việc đã xong rồi?”
“Ừm, Sầu Định đang nói chuyện phiếm với Đỗ Minh Thông”
“Lưu Sầu Định đóng phim?” Trương Tấn Phong hỏi.
“Ừm, em hỏi ý của cô ấy, cô ấy nói cô ấy muốn đóng phim. Võ Hạ Uyên trả lời.
“Cũng được” Giọng nói của Trương Tấn Phong nhàn nhạt: “Có thể kiếm tiền là được”
“Ha ha” Võ Hạ Uyên thoáng cười ra tiếng: “Nhà tư bản!”
“Một nhà tư bản thành công” Trương Tấn Phong uốn nắn: “Tối nay anh sẽ đón em sau giờ tan ca. Chúng †a không về nhà mà ra nhà hàng ăn cơm Tây”
Hoàn toàn chính xác, cũng lâu lắm rồi cô và Trương Tấn Phong không ăn món Tây, nghĩ như vậy, Võ Hạ Uyên lập tức đồng ý: “Được”
Đỗ Minh Thông là một người cưồng công việc, dường như Lưu Sầu Định vừa nhắc tới đóng phim thì anh ta lập tức thân thiện nghiên cứu thảo luận với cô ta, Võ Hạ Uyên nhẹ nhàng đẩy cửa vào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-ngay-keo-lo/1694720/chuong-404.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.