Buổi đấu giá kết thúc, Võ Hạ Uyên mua được hai thứ là đồng hồ và tiền cổ.
“Chiếc đồng hồ tặng cho anh trai làm quà sinh nhật, tiền cổ em giữ lại, sau này có chỗ cần dùng thì lấy ra làm quà cảm ơn” Trương Tấn Phong trầm giọng: “Đáng tiếc, không phải một đôi. Nếu là một đôi có thể cầm đến cho.
Bào Ngư tung chơi.”
Lê Hào: “..” Không hổ là anh -Tổng giám đốc Tấn Phong.
Từ phòng hòa nhạc đi ra, Võ Hạ Uyên quay đầu lại nhìn thấy Hoàng Khánh Minh, Hoàng Khánh Minh cũng nhìn sang, hai nhóm người đang định chào hỏi thì một người phụ nữ đeo mạng che mặt đen cũng bước ra theo.
Cô ta có dáng người xinh đẹp, không khó để mọi người tin răng dưới mạng che mặt là một mĩ nhân, nhưng trong tích tắc, Hoàng Khánh Minh bất ngờ biến sắc mặt.
Người phụ nữ dường như đã ý thức được nguy hiểm, vội vàng bước lên xe, ánh mắt Hoàng Khánh Minh u ám nhìn chằm chằm vào người phụ nữ, sau đó nói gì đó với Ánh ở bên cạnh, Ánh gật đầu, dẫn người đuổi theo.
Võ Hạ Uyên đột nhiên nhớ ra, đây không phải là người phụ nữ bị Hoàng Khánh Minh làm hủy dung ở biệt thự nhà họ Ji hôm đó sao? Dáng người khí chất giống hệt nhau, cô 1a là người của Đỗ Khuê!
Nếu đã như vậy thì việc nâng giá lên với mình đã có lí do đầy đủ rồi.
“Trương Tấn Phong, cô ta…”
“Anh biết” Trương Tấn Phong lạnh giọng, hiến nhiên anh cũng đã nhận ra: “Lê Hào, chúng ta đã bí mật mang theo bao nhiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-ngay-keo-lo/1694661/chuong-345.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.