Trần Duy Hòa thấy vậy “ý” một tiếng, suy cho cùng loại tò mò đám đông này cực kỳ hiếm gặp ở công ty Thiên Thần, anh ta nhịn không được nghiêng người về phía trước quan sát, Võ Hạ Uyên cũng đi theo phía sau.
Cánh cửa căn phòng mở toang, một người đàn ông từ bên trong bước ra, trên đầu trùm một chiếc bao bố, nhìn xuống phần dưới cơ thể anh †a trông khá tươm tất lịch t| miệng bao bố có chút chắc chắn. Người đàn ông này phải vật lộn một hồi lâu mới gỡ được chiếc bao xuống. Toàn bộ quá trình không có ai tiến lên giúp.
Khi gương mặt của người này hiện ra, Võ Hạ Uyên cũng có chút kinh ngạc, hóa ra lại là Lưu Nguyên Cường.
Lưu Nguyên Cường là người quản lý vàng của công ty Thiên Thần. Mặc dù thường xuyên cướp nguồn vốn cũng như gây khó dễ cho tổng giám đốc Trạch, cũng là một người ngang tàn phách lối, lúc đến công ty đã bị người ta trùm chiếc bao bố vào đầu đánh cho một trận… Nhìn vào khuôn mặt của Lưu Nguyên Cường, lập tức chú ý đến những vết bầm tím trên mặt anh ta, Võ Hạ Uyên không thể nghĩ ra là ai đã làm điều đó.
“Các người nhìn cái gì chứ?” Lưu Nguyên Cường phát hiện xung quanh có người đang đứng nhìn về phía anh ta với vẻ mặt kinh ngạc, mang theo sự nghi ngờ cùng ý châm biếm.
Đột nhiên anh ta cảm thấy vô cùng nhục nhã ê trề lập tức quát lớn: “Các ngươi nhìn cái gì mà nhìn!”
Nhìn thấy Lưu Nguyên Cường sắp phát điên lên, mọi người nhanh chóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-ngay-keo-lo/1694533/chuong-217.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.