Nghe tiếng rống như giết heo, Võ Hạ Uyên nhức răng, cô bất giác xoa xoa ngón tay của mình.
Trần Quốc Bảo đạp Lưu Trung Nghĩa ra Tôi lớn tới như vậy rồi, ngay cả ông nội tôi còn không chỉ mặt tôi nói chuyện, anh là cái thá gì!” Anh nói dứt rồi túm tóc Lưu Trung Nghĩa lôi hướng về Võ Hạ Uyên: “Đó là chị dâu tôi, biết anh tôi là ai không? Đến chị ấy mà anh cũng dám đụng?”
Lưu Trung Nghĩa kiềm lại âm thanh đau đớn, ác độc nói với Trần Quốc Bảo: “Chúng mày đợi đó, đợi đó! Xem tao chơi chết chúng mày!”
Trần Quốc Bảo vui vẻ: “Được, tôi lại muốn xem, hôm nay ai chơi chết ai.”
Trần Quốc Bảo thường ngày nói cười, bộ dạng hung ác lạnh lùng này khiến Võ Hạ Uyên vẫn chưa thích ứng, anh ấy có thể chơi chung với Trương Tấn Phong, chắc chắn có điểm hơn người, đều hô mưa gọi gió đáng sợ như nhau.
“Trần Quốc Bảo” Võ Hạ Uyên giật góc áo của người đàn ông: “Dạy dỗ anh ta một chút là được.”
“Chị dâu chị đừng lo việc này” Trần Quốc Bảo cười cười: “Dọa chị rồi đúng không? Chị vào phòng tôi đợi đi, đợi tôi xử xong gã”
Giọng điệu của Trần Quốc Bảo không cho phép từ chối, Võ Hạ Uyên đành đi vào phòng anh ta trước.
Cửa phòng đã đóng, ngẫu nhiên có thể nghe thấy tiếng “thụp” rất to, hình như cơ thể rớt trên sàn.
Võ Hạ Uyên không biết Trương Tấn Phong đã tới Người đàn ông lôi Lưu Trung Nghĩa bị đánh thành đầu heo lên, lạnh giọng nói: “Mày đụng vào chỗ nào của cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-ngay-keo-lo/1694376/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.