Đợi nữ đồng nghiệp này đi rồi, cửa kính xe từ từ hạ xuống, Trương Tấn Phong đang cười với Võ Hạ Uyên: “Về thôi.”
Lên xe, Võ Hạ Uyên không kiềm được hỏi: “Cô ta ở đây làm khùng điên cả buổi, anh không thấy à?”
“Nhìn thấy” Trương Tấn Phong khởi động xe.
“Không có cảm giác gì?” Võ Hạ Uyên kinh ngạc.
Trương Tấn Phong nhàn nhạt liếc cô: “Em đang chế nhạo anh?” Không biết nghĩ đến cái gì, người đàn ông cười cười: “Dáng vẻ không bằng một phần nghìn của vợ anh, có gì đáng xem?”
Được Trương Tấn Phong khen, Võ Hạ Uyên có hơi không đỡ nối, nhỏ giọng lầm bầm: “Anh thật sự thấy em đẹp sao?”
“Ừm” Ý cười trong mắt tổng giám đốc Trương từ từ lan ra: “Nhất là lúc ngăn chặn người phụ nữ khác tiếp cận anh.”
Võ Hạ Uyên: “…”
Võ Hạ Uyên không giống mấy người phụ nữ kia, mặc người ta định đoạt, cô có cá tính, còn ương ngạnh, Trương Tấn Phong chỉ nói đến đây, còn nói nữa, anh không nỡ khiến cô tức giận.
Dưới sự cầu xin van nài của Võ Hạ Uyên, cuối cùng Trương Tấn Phong đã bỏ việc đưa đón mỗi tối, nữ đồng nghiệp kia không biết vì sao cân bằng lại, lúc nào cũng nói: “Mấ ấm nhà giàu kia, bây giờ chỉ thích đồ tươi mới, vẫn là bạn trai tôi tốt, chỉ cần đáp ứng được đều cho tôi”
Võ Hạ Uyên không thể hiểu, mặc kệ cô ta rồi bỏ đi.
Cũng có người nhìn không nổi mà nói giúp: “Dựa vào điều kiện của Võ Hạ Uyên, nếu tôi là đàn ông thì tôi cũng sẽ động lòng, có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-ngay-keo-lo/1694375/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.