Phương Quả rợn hết tóc gáy nhìn tấm bài vị kia.
Cậu muốn ném nó đi nhưng tay chân lại cứng ngắc không động đậy được.
Nhiệt độ trong phòng bỗng nhiên giảm xuống, đèn cứ chớp nháy chớp tắt, Phương Quả nuốt nuốt nước bọt rồi lùi về sau một bước, chợt đụng phải cái gì đó.
Cả người khựng lại, cậu nhớ rõ đằng sau trống, không hề để gì cả.
Bên tai vang lên tiếng cười khẽ, một làn hơi lạnh phả vào gáy, cả người Phương Quả ngay tức khắc nổi hết gai ốc.
Dái tai bị ngậm vào miệng mút mát, giống như đang nhấm nháp đồ ăn, và cậu cảm tưởng như mình sắp bị làm thịt.
Phương Quả sợ hãi run rẩy, khóe mắt chợt đỏ hoe.
Yếu đuối nhu nhược, trêu ghẹo thật vui.
Cậu nức nở cầu xin, nhưng lại bị đẩy nằm lên chiếc bàn gỗ tròn, quần áo bị tuột ra cột chặt tay cậu. Cơ thể trắng nõn như vật hiến tế, trần trụi trước mắt quỷ.
Đây là tế phẩm đẹp nhất rất được lòng quỷ.
Là báu vật, là tâm can, là dục vọng của quỷ.
Rốt cuộc hắn đã có thể chiếm hữu được báu vật này, thỏa lòng mong muốn.
Vệ Nhiên người đầy huyết tinh và nghiệp chướng nở nụ cười u ám méo nó đầy đắc chí, từ từ chậm rãi nhấm nháp bữa tiệc lớn của mình.
Phương Quả cực kỳ sợ hãi, cậu van xin rất thảm thiết, nhưng cuối cùng đều trở thành tiếng thở dốc, rên rỉ và xin tha.
Không chịu nổi những va chạm vào nơi yếu ớt sâu bên trong, vậy nên cậu mặc kệ kiêu hãnh và tôn nghiêm một người đàn ông đành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-ma-moc-he-nuong/262028/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.