Lúc Phương Quả tỉnh lại đã tầm một giờ trưa.
Ánh mặt trời xuyên qua cửa sổ chiếu lên da đã lâu nên thấy nóng hổi.
Phương Quả bật dậy, nhưng cái eo đau nhức khiến cậu lại nằm xuống, phải mất hồi lâu mới tạm thích nghi được con đau như muốn gãy đôi thắt lưng này. Cậu đứng dậy, tay chân tê rần cứng ngắc, toàn thân ê ẩm, nhất là từ chỗ xương cụt chạy dài vào trong chỗ kín, vừa nóng vừa rát.
Mở cửa bước ra ngoài, mặt Phương Quả ngay lập tức trắng bệch.
Chỉ thấy trước mắt sừng sững một tấm bia đá, là một nấm mồ.
Đối diện cửa phòng là một ngôi mộ! Mộ chôn người chết!
Thực ra, đối với chuyện xảy ra hôm qua Phương Quả vẫn còn nhớ mang máng, những hình ảnh triền miên, những áp chế cưỡng đoạt, những lần cực khoái, lại còn xấu hổ khóc lóc xin tha, và cả những tiếng rên rỉ không kiềm chế được.
Huống chi, khi cơ thể hoàn toàn tỉnh táo, dư vị đọng lại trên cơ thể nói cho cậu biết những thứ tưởng là mộng kia thật sự đã xảy ra.
Âm hôn, lúc chết người nam chưa lập gia đình thì tìm xác nữ hợp táng.
Hai kẻ đã chết thành thân cũng phải mời bà mai, tam thư lục lễ*, kiệu tám người khiêng. Nhưng cậu là người sống, bị người ta lừa thành thân với một ma nam, và rồi động phòng trong mơ hồ.
*Tam thư lục lễ:
Tam thư: là 3 lá thư do đàng trai gửi sang họ nhà gái để đưa tin, xin báo và chuẩn bị dàn xếp các nghi thức.
– Thư đầu ngỏ ý muốn cầu hôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-ma-moc-he-nuong/262027/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.