Trong đĩa nhạc Age of Rock, Mạc Văn Úy đã hát một ca khúc với tựa "Câu Chuyện Song Thành", với giọng hát trời ban của mình, cô như thoát khỏi khói lửa nhân gian, đơn giản chỉ là lặng yên dưới ánh nắng ấm áp của một ngày tháng Ba ở Hồng Kông, đem theo niềm hạnh phúc cùng tiếng hát.
"Đến đến đi đi, chỉ muốn được bên cạnh anh, chẳng có anh thế giới này thật lạnh lẽo, nói non trập trùng, thêu hoa dệt gấm dù có đẹp cỡ nào cũng chẳng bằng được ở bên anh."
8 giờ tối đêm Tết Nguyên Tiêu, màn biểu diễn pháo hoa vẫn còn diễn ra thêm nửa tiếng đồng hồ nữa.
9 giờ rưỡi, dòng người tấp nập bắt đầu tản đi, sự tĩnh lặng bỗng chốc bao trùm. Màn đêm vốn chỉ ít giây trước lung linh cùng những chùm pháo hoa rực rỡ, nay chỉ còn đọng lại mùi thuốc pháo cay mũi cùng cơ man nào là rác. Những tờ giấy gói bánh bị gió thổi bay trong đêm, lắc lư giữa không trung, mãi đến khi bay đến bên bờ sông, rơi xuống mặt nước cạnh những chiếc thuyền đánh cá, rồi lặng lẽ biến mất trong màn đêm.
"Đi thôi, trời càng ngày càng lạnh rồi." Lam Nhiễm kéo Tiểu Vũ bên cạnh rời khỏi đó.
"Ừ, mau về thôi, mai còn phải đi học nữa, mà lạnh thật đấy." Phong Xa Xa đi cạnh ôm lấy cánh tay Tiểu Vũ, ba người họ lại hòa vào dòng người đang rản ra tứ phía, một nắm một ôm, một người yên lặng cúi đầu tiến bước cùng hai người bên cạnh, cùng đi về phía trước.
"Đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-len-roi-moi-chuyen-se-on/2486619/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.