Khi môi Lăng Tiếu cách môi cô vài cm, một bàn tay thon dài đã ôm trọn mặt hắn mà kéo ra
- Vợ bạn cũng muốn ăn? Không sợ đầy bụng đi? - Diệp Minh ghé sát tai hắn gằn từng chữ, mắt mang hàn ý lạnh lẽo khiến cô cũng có chút sợ hãi
- Chỉ là hôn làm quen thôi mà? Cậu không cần keo kiệt vậy đi? - Lăng Tiếu kéo tay Diệp Minh ra, cà chớn nói
- Đây không phải Mỹ!
- Được! Được! Đừng tức giận a. Không định mời tớ một bữa hả? - Không chờ anh trả lời, Lăng Tiếu trực tiếp ngồi xuống,vị trí của cái ghế kia bên cạnh Lâm Nguyệt. Diệp Minh "hừ" một tiếng cũng ngồi vào
Chưa đầy một khắc thời gian, trên bàn đã đầy thức ăn, Lăng Tiếu cũng gọi thêm không ít món. Lâm Nguyệt như một cô bé ngoan ngoãn, ngồi im, không nói cái gì.
- Cô em, em tên gì?
- Lâm Nguyệt - Cô mím mím môi, vẫn là nên trả lời, dù sao hắn cũng là bạn của Diệp Minh a. Sau khi trò chuyện một lúc, Lâm Nguyệt đã thân thiết hơn một chút
- Nguyệt Nhi a... Em lấy hắn có hối hận hay không? Hắn rất hung dữ nha. Hay là ở cạnh anh,anh nhất định sẽ cưng chiều em. Thế nào? - Lăng Tiếu đột nhiên hỏi, thuận thế ôm cô vào lòng, mũi ngửi ngửi mái tóc, mặt vô cùng hài lòng.
Phía đối diện, ai kia đang đen mặt nhìn Lăng Tiếu, thấy hắn ôm cô vào lòng nhịn không được gầm lên
- Lăng Tiếu, cậu thiếu đòn có phải không? - Vừa dứt lời, một tiếng "bộp" vang lên thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-di-roi-yeu/576537/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.