Anh...vừa hôn cô?!?
Lâm Nguyệt trợn mắt nhìn anh.
- Anh...? - cô thất kinh kêu lên, tay chùi chùi cái má mềm mại
Nhìn biểu hiện của Lâm Nguyệt, mặt anh thoáng chốc đỏ bừng, mím mím môi định nói rồi lại thôi. Khi thấy cô lấy tay chùi má nhỏ, anh bỗng tức giận. Anh hừ một tiếng, ôm lấy cô, môi bạc đè lên môi nhỏ, lưỡi nhanh chóng luồn vào miệng cô, quấn lấy cái lưỡi mềm kia mà đùa giỡn.
Cô hoảng loạn cố đẩy Diệp Minh ra. Càng đẩy anh càng ôm chặt lấy. Mật ngọt trong khoang miệng cứ thế bị anh nuốt đi. Hô hấp của cô càng ngày càng dồn dập, cả người mềm nhũn, sự chống cự thoáng chốc tiêu tan. Đôi tay mảnh khảnh ôm lấy cổ anh. Khiến Diệp Minh có chút hài lòng. Buông bờ môi đỏ mọng, ngắm nhìn khuôn mặt trầm mê của cô, nhịn không được, lại liếm liếm cái miệng đã sưng lên kia
- Lần sau không được chùi, chùi một cái liền hôn một cái, nghe chưa? - Diệp Minh ôm cô,khẽ thủ thỉ bên tai, vành tai bị hơi thở của anh làm đỏ bừng.
Mím mím môi, cô "ừ" một cái, rồi rúc vào ngực anh. Thật xấu hổ. Xấu hổ chết cô rồi.
- Có muốn đi hóng gió không?
- ừ - Cô không dám ngẩng mặt lên nhìn anh nữa, cứ cúi xuống đất, bỗng dưng một bàn tay ấm áp nắm lấy tay cô, kéo cô đi
- Diệp Minh?
- Hử? Em muốn đi đâu? Ra biển nhé? - anh không quay lại, vẫn dắt cô đi. Nhìn bóng lưng vững chắc kia, cô có chút trầm mê, tay siết lấy tay anh. Thoáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-di-roi-yeu/576536/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.