Chương trước
Chương sau
Tại một thành phố xa hoa trong một con hẻm có một gia đình sống trong căn nhà nhỏ đủ để 4 người sinh hoạt, vì người cha ham chơi cờ bạc nên không ở nhà thường xuyên, căn nhà nhỏ ấy mỗi ngày đều ngập tràn tiếng nói cười hạnh phúc của ba mẹ con, cô con gái lớn tên Hạ An từ nhỏ đã xinh đẹp, thông mình hơi nóng tính và lanh lợi trong mọi chuyện, còn cô con gái út là Hạ Đan xinh đẹp không kém gì cô chị, tính nết hiền lành nhưng không giống cô chị, Hạ Đan luôn nhẫn nhịn và chịu phần thiệt về mình cô rất hiểu chuyện nhưng ba và mẹ lại thương cô chị nhiều hơn một chút. Rồi một hôm tai họa ập đến với Hạ Đan khi cha cô bỗng nhiên trở về nhà và nói mày phải cưới con trai nhà họ Cao nếu không tao đánh mẹ mày đến chết..

-Con không yêu sao có thể cưới anh ta được?

Cô nói nghẹn trong nước mắt,nhưng người cha quả quyết vì ông ta đã ký giấy nợ đổi lại gã một trong hai đứa con gái của mình. Ông ta thương Hạ An hơn vì cô lanh lợi và thường xuyên cho tiền ông nên ông không thể để Hạ An làm dâu nhà họ Cao.

-Cha...còn chị 2... chị ấy đã đủ tuổi lấy chồng sao cha không gã chị ấy?

*CHÁT

Hạ Đan nhận cái tát trời giáng của cha mình, ông nhìn cô với ánh mắt giết người gương mặt lạnh lùng, tay bóp chặt mặt cô nghiến răng nói:

-Nó giỏi hơn mày lại chu lo được cho gia đình này nếu gã nó đi rồi nhà này cạp đất mà ăn.Cô năn nỉ trong nước mắt dù cô có khóc bao nhiêu đi nữa thì quyết định của người cha tàn nhẫn cũng không thay đổi.

...

Cao Minh Hào, 28 tuổi thân hình cao 1m87 là con một của gia đình nhà họ Cao, anh ta quản lý công ty lớn nhất cả nước, tính cách lạnh lùng, cao ngạo chỉ thích trêu đùa phụ nữ chứ không có khái niệm yêu, hắn ta chỉ thích qua đêm không thích dây dưa. Là người có tên tuổi trong giới thượng lưu hắn ta muốn gì là phải có được nghe đến tên Cao Minh Hào thì ai cũng biết con người hắn.

*reng reng reng...

-Chiều này có mặt ở nhà, ba mẹ có chuyện quan trọng cần nói với con.

*tít tít tít...

Bà Kiều Yến mẹ hắn ta gọi giọng nói lạnh lùng chỉ nói một câu rồi tắt máy. Từ khi quản lý công ty lớn nhất cả nước hắn ta sống trong căn biệt thự riêng nên chỉ về nhà ba mẹ khi có chuyện quan trọng.

Hắn lái xe về nhà vẻ mặt lạnh lùng cuối đầu chào ba mẹ, rồi thản nhiên ngồi xuống sofa.

-Gọi con về đây có chuyện gì quan trọng vậy?

Gương mặt lạnh lùng, anh mắt tò mò vừa hỏi vừa nhìn ba mẹ trước mặt.

-Lão Trương một tên ham cờ bạc nợ gia đình chúng ta một khoảng tiền lớn nên lão ta đã đồng ý gã con gái của mình để trả nợ.

-Con sẽ cưới con gái ông ấy, sau đó muốn làm gì miễn sao cô bé đó xứng đáng với số nợ mà cha nó nợ gia đình chúng ta.

Cao Minh Minh ba của hắn ta lên tiếng, giọng nói có vẻ thích thú, là ông chủ của một sòng bạc lớn là nơi mà cha của Hạ Đan ngày đêm gỡ gạt vì nằm ngoài khả năng nên đã nợ rất nhiều tiền rồi ký giấy nợ với lão Cao.

-Con trước giờ chỉ chơi phụ nữ qua đêm sao có thể cưới cô gái đó.



Hắn ta cau mày lại đáp với giọng không vui gì mấy.

-Trương Hạ Đan 23 tuổi, làm việc cho cửa hàng hoa tên A ở ngay trung tâm thành phố nếu con muốn biết thì đến đó sẽ gặp, tuần sau sẽ tổ chức lễ cười ba không nói nhiều với con.

-Ta cần nghỉ ngơi con có thể về rồi!

Có vẻ không hài lòng với thái độ của con trai ông ta nói xong đứng lên đi thẳng về phòng với gương mặt khó chịu.

Cao Minh Hào lặng lẽ chào mẹ rồi vội vàng phi xe về nhà.

Vài ngày sau...

-Cậu điều tra cô gái tên Trương Hạ Đan cho tôi!

Hắn ta bảo trợ lý của mình lai lịch của Hạ Đan, hắn ta vốn làm như vậy vì muốn biết cô ta xinh đẹp thế nào mà lão Trương lại đồng ý gã cô ta không một chút chằn chừ như vậy.

-Cậu ngủ với cô nào rồi mà không thấy cậu quay lại công ty vậy?

2 tiếng trôi qua không thấy trợ lý quay lại báo cáo, hắn ta hằn giọng có vẻ tức giận gọi cho quản lý giục anh ta mau trở về công ty.

-Trương Hạ Đan 23 tuổi, chiều cao 1m62 làm việc tại một cửa hàng bán hoa là con gái út của một gia đình nghèo, nhà cô ấy ở trong một con hẻm trên đường B thời đi học chưa từng yêu ai, bạn thân cô ấy là Băng Băng con gái rượu của gia đình Trịnh.

-Được rồi! Ra ngoài đi!

Nghe trợ lý báo cáo xong có vẻ hài lòng, liền bảo trợ lý ra ngoài.

-Alo, Băng Băng à tôi muốn gặp cô có chút chuyện chúng ta gặp nhau bây giờ được không tôi qua đón!

-Được! tôi đang ở cửa hàng hoa ngay trung tâm thành phố cậu đón tôi ở đó nhé!

Sau khi trợ lý ra ngoài, hắn ta lấy điện ra gọi cho Băng Băng vì gia đình anh và gia đình Băng Băng đều có tên tuổi trong giới thượng lưu anh và Băng Băng quen biết nhau từ nhỏ nhưng đây là lần đâu anh ngỏ ý đến đón cô ra ngoài nói chuyện.

Tại cửa hàng hoa...

-Cậu có chuyện gì gấp sao Băng Băng?

Hạ Đan nhìn Băng Băng với anh mắt tò mò, giọng nói nhỏ nhẹ hỏi bạn mình



-Cũng không biết, mình và cậu ấy biết nhau nhiều năm đây là lần đầu cậu ta muốn gặp tớ nói chuyện riêng...

Hạ Đan cũng không hỏi thêm, cô nở nụ cười nhẹ nhàng với bạn mình, bỗng nhiên một chiếc Lamborghini màu đen nhám đậu trước cửa hàng hoa, bước xuống xe là một anh chàng cao ráo, gương mặt đẹp tựa như điêu khắc mời Băng Băng vào xe

-Gặp sau nhé Đan Đan tớ phải đi rồi!

Hạ Đan cười nhẹ rồi tạm biệt bạn mình nhưng cô không biết có người đang nhìn cô với đôi mắt tò mò.

Cô ấy là Hạ Đan, có vẻ cũng đẹp nhưng sao không quyến rũ bằng bạn mình mà hai người họ sao chơi thân được hay vậy?

Trong đầu hắn ta liền đặt ra câu hỏi, nhìn Hạ Đan với vẻ khó hiểu, Hạ Đan chưa kịp chào hắn thì hắn với gương mặt lạnh lùng đôi mày cau lại vội quay lưng đi.Hắn ta chở Băng Băng đến một nhà hàng sang trọng dành cho giới thượng lưu, trong đầu hiện lên rất nhiều câu hỏi.Chằn chừ một lúc mới lên tiếng rồi nhìn cô gái trước mặt với đôi mắt sắt lẹm

-Này! Tôi có chuyện muốn hỏi cô

Băng Băng nhìn Minh Hào có vẻ khó hiểu, đã tiếp xúc nhiều đâu mà giờ lại có chuyện để hỏi hay muốn gì ở cô nên mới hẹn riêng ra ngoài.

-Được, cậu muốn hỏi gì?

-Bạn cô, Hạ Đan tôi muốn biết về cô ấy

Mặt Băng Băng lúc này tỏ ra vẻ hơi nghi ngờ trong đầu liền đặt câu hỏi cậu ta muốn gì ở Đan Đan chứ?

- Tại sao không phải ai khác mà là bạn tôi, dù không tiếp xúc với cậu nhưng tôi biết cậu là người thế nào, nếu người khác thì tôi nói còn Hạ Đan thì không cậu không thể để mắt đến cô ấy được!

- Với cô ấy thì khác, ba cô ta thiếu nợ nhà tôi ông ấy đã đồng ý gã cô ấy cho tôi để trả nợ, cô không nói thì 3 ngày nữa cũng sẽ có mặt trong lễ cưới của bạn mình

Hắn ta nói với giọng cao ngạo buộc Băng Băng phải cho hắn ta biết rõ hơn về Hạ Đan nhưng có vẻ cô gái này không hiền như bạn cô ta

- Sao tôi không nghe Hạ Đan nói về chuyện đó?

- Cô và bạn cô khác nhau một trời một vực, cô là tiểu thư từ nhỏ sống trong nhung lụa, bạn cô chịu khổ từ nhỏ chơi thân như vậy sẽ có sự ti tự đó cô gái

Giọng nói trêu chọc có phần chế giễu về gia thế, khiến Băng Băng im lặng suy nghĩ một lúc hắn nói có phần đúng, nhưng trước giờ Đan Đan rất tự nhiên khi trò chuyện với cô sao có thể tự ti về gia thế được.

- Giờ cô có cho tôi biết về Hạ Đan không? Không nói thì về 3 ngày sau gặp nhau ở hôn lễ .

- Thôi được rồi, muốn biết gì cậu hỏi đi tôi nói!

Suy nghĩ hồi lâu cô quyết định nói cho hắn ta biết về bạn mình nhưng gương mặt có chút giận dữ, đôi mày cô cáu lại nhìn hắn ta với vẻ chán ghét...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.