Sao cô thân được với cô ta, tôi rất tò mò địa vị hai người khác xa nhau cô không sợ bị người nghèo như cô ta lợi dụng sao?
- Nè! đừng có nghĩ mình giàu rồi muốn nói gì thì nói, đúng là chúng tôi khác nhau nhưng người mà tôi tin tưởng nhất là cô ấy.
Băng Băng khi nghe những lời chê bai địa vị của bạn mình từ miệng hắn ta, cô bực tức muốn bỏ về những nghĩ lại phải hỏi cho ra lẽ chuyện gì mà Hạ Đan lại đồng ý gã vào gia đình nhà họ Cao để trả nợ cho cha cô ấy như vậy chứ
- Anh không đặt câu hỏi vậy tôi về trước!
- Cô ta là người như thế nào tôi muốn biết tất cả về cô gái đó
Giọng nói không có gì đáng sợ, nhưng gương mặt lạnh lùng ánh mắt như dao găm nhìn đăm đăm vào Băng Băng khiến con người ta muốn bỏ chạy
- Đan Đan cô ấy rất hiểu chuyện, hiền, luôn chịu phần thiệt về mình trước giờ chưa từng yêu ai, tôi và cô ấy biết nhau từ những năm học cấp 2, lúc đó tuy còn nhỏ nhưng cô ấy đã phải vừa học vừa làm thêm lại không có bạn nên tôi đã bắt chuyện làm thân rồi chơi chung đến tận bây giờ
- Được rồi, về nhà hay trở lại tiệm hoa?
-Tiệm hoa!
Băng Băng nói một tràn cho hắn ta nghe nhưng có vẻ hắn ta chỉ muốn biết chứ không quan tâm đến lời mà Băng Băng vừa nói, liền hỏi cô về nhà hay trở lại tiệm hoa, cô gái trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-de-tra-no/2850636/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.