Nói là trợ lí chứ thích thì cô theo anh đến công ty hôm nào lười biếng thì diện cớ không khỏe để được ở nhà anh biết cô diện cớ nhưng cũng không la cô, tưởng anh bị cô lừa nên khi anh đi cô liền trở mặt vui đùa với quản gia cả ngày như đứa trẻ lên ba, hôm nay anh lại về sớm lúc anh về cô đang ngồi ở xích đu ngắm hoa trong vườn thấy anh về cô vẫn ngồi yên đó không quan tâm anh
- Lừa tôi không vui sao ra đây ngồi buồn vậy
- Sao anh biết tôi lừa anh?
- Tôi ở trong bụng em nên biết em là lười biếng nên mới công chịu đi làm
- Ở công ty chán lắm hay anh cho tôi ở nhà luôn nha
- Không được
- Sao lại không được chứ ở công ty tôi chỉ ngồi xong rồi lại lấy cafe cho anh rồi lại ngồi không làm gì tôi chán lắm đó
- Vậy ngày mai em mâng dụng cụ vẽ đến công ty đi tôi làm việc em ngồi vẽ chịu không
- Vẽ tranh dơ lắm lỡ dơ phòng làm việc của anh thì sao
- Có người dọn, được rồi vào nhà thôi
Hôm nay cô lại nũng nịu với anh làm vẻ mặt đáng thương xin anb cho cô ở nhà nhưng anh nhất quyết không chịu liền bảo cô đem tranh rồi ngồi vẻ ở chỗ làm chứ nhất quyết không có cô ở nhà có vẻ như bây giờ anh rất chiều Hạ Đan
Trời bên ngoài thì đã tối bên trong căn biệt thự có hai vợ chồng trẻ đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-de-tra-no/2850616/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.