Trong giờ thể dục, khi Tịnh Kỳ đang đi lấy bóng rổ thì đằng sau có người gọi cô lại
“Tịnh Kỳ.”
Tịnh Kỳ ôm quả bóng trong tay, quay lại hỏi: “Trần Dao? Có chuyện gì sao?”
Trần Dao cười tươi chạy tới chỗ Tịnh Kỳ, cô nàng ngại ngùng gãi đầu nói: “Chuyện là thế này, hôm nay lớp mình có một bạn xin nghỉ bệnh, giấy phép đã đưa đến lớp rồi nhưng hồi nãy tớ đi xuống nhanh quá quên cầm theo. Bây giờ mà không có giấy phép xin nghỉ, thầy thể dục sẽ đánh vắng không lý do. Vậy lớp sẽ bị trừ điểm thi đua mất.”
Trần Dao ấp úng nói tiếp: “Tịnh Kỳ, cậu có thể lên lớp lấy giấy phép giúp tớ được không? Bây giờ tớ phải đưa sổ đầu bài qua cho thầy xem không tiện lên lấy.”
Tịnh Kỳ không nghĩ ngợi gì đã gật đầu đồng ý: “Được. Cậu để giấy phép ở đâu?”
Trần Dao mừng rỡ nói: “Tớ để trên bàn giáo viên đấy. Cảm ơn cậu nha Tịnh Kỳ.”
Tịnh Kỳ đặt bóng về chỗ cũ còn mình thì chạy nhanh lên lớp. Dẫu sao vẫn còn trong tiết học nếu để giáo viên nào nhìn thấy cô chạy lung tung trong giờ là sẽ không ổn, có khi còn bị nghi trốn tiết nữa không chừng. Với lại Trần Dao đang cần giấy phép rất gấp, nếu cô về trễ thì lớp sẽ bị trừ điểm thi đua mất.
Vừa vào lớp, Tịnh Kỳ còn chưa kịp thở đã vội đi tới bàn giáo viên xem. Nhưng thật lạ, rõ ràng Trần Dao nói là giấy phép để trên bàn mà sao lai không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-cung-cung-tim-duoc-em/2870420/chuong-9.html