Kì thi cuối kỳ kết thúc. Lần này Tịnh Kỳ đứng thứ 16 trong lớp, tuy tăng hai hạng so với lần trước, nhưng cô vẫn hụt hẫng. Kì kiểm tra này Tịnh Kỳ đã dành rất nhiều công sức, nỗ lực lại càng nhiều hơn trước, nên cô rất kì vọng lần này mình sẽ đứng ít nhất là hạng 13. Vậy nên khi biết mình không đạt được kết quả như mong muốn, cô đã vô cùng thất vọng.
Đầu năm học sau sẽ bắt đầu thi chia ban và lớp rồi, nhưng với kết quả này của bản thân, Tịnh Kỳ sợ mình sẽ không thể thi vào cùng lớp với Lê Minh được. Bởi lần này Lê Minh vẫn đứng nhất như cũ, chắc chắn cậu sẽ được vào lớp chọn ban tự nhiên. Còn Tịnh Kỳ, kết quả thi của cô lần nào cũng lên xuống thất thường không ổn định. Có cố gắng cách mấy, điểm của cô cũng không khả quan hơn.
Cảm giác bản thân đã bỏ rất nhiều công sức nhưng kết quả lại không như ý muốn thật là khủng khiếp.
Lúc Tịnh Kỳ ủ dột đi về chỗ ngồi, Hà Mạn Nhu trong đám người đột nhiên nói to như để cho mọi người đều nghe thấy: “Thư Di, lần này cậu xếp thứ 8, tăng 1 hạng so với lần trước đó nha! Cậu giỏi quá đi.”
Tịnh Kỳ bất giác quay đầu lại, bắt gặp ánh mắt đang ngậm ý cười của Triệu Thư Di cũng đang nhìn cô. Tuy Triệu Thư Di đơn giản chỉ là nhìn Tịnh Kỳ rồi cười thôi, nhưng cô lại rất khó chịu. Cô cảm nhận được trong đôi mắt ấy không chỉ có ý cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-cung-cung-tim-duoc-em/2870412/chuong-13.html