Tịnh Kỳ đứng trước cửa nhà Lê Minh. Cô chỉnh lại mái tóc dài hiếm khi được cô thả ra. Sau khi hít vào một hơi, cô nhấn chuông cửa.
Phải một lúc lâu sau Lê Minh mới ra mở cửa. Cậu đứng dựa người vào cánh cửa, nửa thân trên để khoả chỉ mặc độc một chiếc quần thể thao. Đầu tóc lấm tấm mồ hôi được cậu vuốt ngược ra sau để lộ khuôn mặt góc cạnh hoàn mỹ. Những giọt mồ hôi chảy dài từ trên trán xuống yết hầu nam tính, đi qua khuôn ngực vạm vỡ, chảy xuống cơ bụng tám múi săn chắc rồi chảy vào chiếc quần thể thao cậu mặc.
Từ lúc Lê Minh đi ra, Tịnh Kỳ chỉ lo trợn tròn mắt nhìn cậu, nhìn quãng đường những giọt mồ hôi đi qua mà nuốt nước bọt không dám nói gì.
Lê Minh cười khẩy, đứng thẳng người lên. Đoạn cậu cho tay vào túi quần, nhìn Tịnh Kỳ nói: “Tịnh Kỳ Kỳ, cậu định ngắm tớ mãi thế sao?”
Khi Lê Minh đứng thẳng, Tịnh Kỳ chỉ có thể cao ngang ngực cậu. Nhìn khuôn ngực phập phồng lên xuống cô ngượng đến chín cả mặt vội nhìn đi nơi khác, ấp úng nói: “Tớ….”
Lê Minh bất đắc dĩ xách cổ Tịnh Kỳ đi vào nhà. Cô như một con mèo con mặc người khác muốn lôi đi đâu thì đi không hó hé gì.
Tịnh Mỳ lén liếc cơ thể nhễ nhại mồ hôi của Lê Minh, tò mò hỏi: “Cậu làm gì mà cả người toàn mồ hôi vậy?”
Lê Minh nhìn những giọt mồ hôi trên cơ thể mình rồi nói: “Trong nhà có phòng gym. Tớ mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-cung-cung-tim-duoc-em/2870380/chuong-30.html