Sau khi Lê Minh rời đi, Tịnh Kỳ ngồi thẫn thờ trên ghế sô pha. Trong đầu cô bây giờ trống rỗng, không ngừng tua đi tua lại những lời hắn nói ban nãy. Tim cô như có ai bóp nghẹt lại, nhói lên đau đớn.
Tịnh Kỳ đau không phải là vì lời đe dọa không để cô yên của Lê Minh. Mà cô đau vì mình đã làm hắn thay đổi một cách tiêu cực, làm hắn tổn thương.
Nhưng nếu được chọn lại một lần nữa, Tịnh Kỳ vẫn quyết định chia tay với Lê Minh. Và cô chưa từng hối hận về quyết định ấy của mình.
Đang giữa hè, nhưng Tịnh Kỳ vẫn cảm thấy lạnh run người. Cô vội tắt điều hòa đi, sau đó tay run run rút ra một điếu thuốc cho lên miệng hút như để sưởi ấm bản thân. Cô hút hết điếu này lại lấy thêm điếu khác hút.
Lần đầu tiên sau nhiều năm, Tịnh Kỳ hút nhiều thuốc đến như vậy, hút không hề suy nghĩ. Cho đến khi cô bừng tĩnh, trên bàn đã vươn vải đầy đầu lọc thuốc lá, trong gói thuốc chỉ còn lại hai điếu.
Tịnh Kỳ thở dài vội dọn đầu lọc thuốc lá đi.
Sau khi ra khỏi nhà Tịnh Kỳ, Lê Minh không vội rời đi. Hắn đứng dựa người vào cửa nhà cô, châm một điếu thuốc hút. Khuôn mặt hắn vô hồn không biết đang buồn hay vui. Trong đầu hắn bây giờ như có một thước phim đang tua lại những hình ảnh vui vẻ hạnh phúc giữa hắn và cô.
Từ lần đầu gặp mặt, lần đầu hôn nhau, lần đầu làm chuyện ấy, cùng với nụ cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-cung-cung-tim-duoc-em/2870359/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.