Anh không còn đẹp nữa rồi đúng không? Anh thấy mình xấu mà huhu. - Nhìn mình trong chiếc gương nhỏ luôn được cậu đem theo bên mình mà khóc òa.
Thi Nhân bên cạnh thấy cậu như thế thì bật cười, lần đầu tiên Thi Nhân thấy được mặt đáng yêu này của Hàng Lâm đó. Hàng Lâm trong trong mắt Thi Nhân là người lãnh đạm ít nói, và là một lãnh đạo tài ba. Nhưng khi tiếp xúc đủ lâu, Hàng Lâm sẽ thể hiện ra những mặt đáng yêu của bản thân trong vô thức.
- Anh à, anh đáng yêu thật đấy.
- Aiss, anh biết mình đáng yêu rồi em đừng khen nữa. Nhưng hôm nay David cậu ta không mua sữa cho em nữa sao? - Nhìn trên bàn ăn, vẫn không thấy cái hộp sữa dâu nữa. Cái ngày mà David trúng lưới tình của Thi Nhân, hắn đã không ngại với mọi người mà ngày nào cũng xuống đưa cho Thi Nhân một hộp sữa dâu.
- Anh ấy... chắc tán được em rồi chán ấy mà... Em quen rồi. - Thi Nhân đang vui vẻ, nghe câu hỏi của cậu thì ngay lập tức tắt ngúm nụ cười. Người tán em không thiếu, em cũng đã trải qua rất nhiều mối tình, nhưng em yêu càng nhiều khi kết thúc mọi đau khổ chỉ một mình Thi Nhân mang.
Thi Nhân em dường như đã quá quen, em cũng không đặt quá nhiều hi vọng vào con người tài giỏi kia. Nếu hắn ngỏ lời chấm dứt, em cũng không ngại mà chấp thuận, đúng ý hắn.
- ... Anh đã khuyên em từ trước rồi, không nên lún sâu vào cậu ta quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-con-duong-khanh-nhu/3458780/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.