Khi Chí Kiên vừa đi được một lúc, Tuyết Nhi cũng về tới nhà. Vừa về cô đã đi lại đưa tay lên trán cậu. Thấy đã ổn liền thở phào nhẹ nhõm.
- Ủa nhưng mà... Anh làm bánh sao? - Tuyết Nhi đi đến bếp, thấy bột làm bánh của cô đã vơi đi một nửa thì nghi ngờ nhìn anh trai.
- Hả, à ừ anh làm bánh đó. Anh muốn thử thách bản thân một chút, với lại không có chuyện gì làm... - Hàng Lâm cố gắng nói với giọng bình tĩnh.
Tuyết Nhi nhìn cậu một lúc rồi cũng ậm ừ cho qua, không có nghi ngờ gì mà đi vào phòng. Cậu ở ngoài thì thở phào nhẹ nhõm, nếu Tuyết Nhi mà biết Chí Kiên đã từng ở đây chắc con bé tức điên lên mất.
Tuyết Nhi ghét những người làm Hàng Lâm buồn. Lúc nhỏ vì thấy trên mặt Hàng Lâm có vết thương mà liền sống chết với bọn bắt nạt cậu, đến mức gia đình bên đó vì sợ mà phải chuyển nhà.
Bảy năm qua, thiện cảm của Tuyết Nhi với Chí Kiên cũng mất dần theo năm tháng, phải chứng kiến ngày nào đôi mắt của cậu cũng sưng to, lạc giọng cô bé cũng đau lòng chứ. Nhiều lúc còn định là về quê mà đấm thẳng vào cái mặt đẹp trai kia một cái cho hả giận, may mà Hàng Lâm cậu can chứ không lại có án mạng xảy ra...
...----------------...
- Ê Hàng Lâm, nghe nói mày là bạn thân Chí Kiên đúng không? - Đội trưởng đội cổ vũ chận đường cậu trước cửa thư viện...
- Đúng... cậu có chuyện gì... muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-con-duong-khanh-nhu/3458777/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.