Một tô hoành thánh được đưa ra trước mắt cậu, cậu nghi ngờ đưa mắt lên nhìn Chí Kiên.
- Ăn đi, tớ đã dành mấy buổi liền để học cách nấu ăn đó. Đám bảo lần này tớ nấu ngon hơn trước rất nhiều! - Giọng điệu cương quyết làm Hàng Lâm không thể nào từ chối, đành phải đưa một miếng lên miệng ăn thử.
Nó cũng gọi là ăn được, hơi nhạt so với thông thường nhưng với tiến bộ này thì rất đáng khen.
- Sao? Cậu ăn thấy thế nào?
- Cũng được, hơi nhạt một chút...
- Nhạt sao... tớ nhớ là cho theo đúng công thức rồi mà ta...
- Không sao, nó ăn cũng được. Cậu có muốn ăn thử một miếng không? - Hàng Lâm đưa một miếng lên trước mặt Chí Kiên.
Chí Kiên thấy vậy cũng tự động cho Hàng Lâm đút, đúng như lời cậu nói, hoành thánh anh làm nhạt thật... Nhạt hơn mấy trò đùa nhạt nhẽo của trợ lý anh nữa...
- Nếu cậu ăn không được vậy tớ nấu món khác nhé?
- Không cần đâu, tôi ăn được mà.
- Nhưng như vậy sao mà được? Nó lạt như vậy ăn kiểu gì được chứ? - Chí Kiên cầm tô hoành thánh lên định vứt thì Hàng Lâm ngăn lại.
- Không cần đâu mà... cậu nấu thì tôi ăn... - Vế sau của cậu nói rất nhỏ nhưng Chí Kiên vẫn nghe thấy, cậu cúi đầu xuống đất nên không thể biết biểu cảm của Chí Kiên hiện tại như thế nào.
Chí Kiên nở nụ cười mỉm, cẩn thận đặt tô hoành thánh xuống, sau đó cũng kéo ghế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-con-duong-khanh-nhu/3458776/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.