Editor: dohuyenrua
Trợ lí cầm hai tờ vé máy chay tìm Tô Nhan, vẻ mặt vô cùng nghi hoặc mà hỏi: “Tô Biện, tại sao chúng ta đột nhiên phải trở về?”
“Không vì cái gì, chính là muốn trở về.” Mặt Tô Nhan không chút thay đổi nhận lấy vé máy chay.
Trợ lí nhìn Tô Nhan, tò mò hỏi: “Chuyện đó, Tô Biện, Trình tổng anh ấy biết cô trở về thành phố F không?”
Trợ lí vừa mới nói xong, ánh mắt ngổn ngang của Tô Nhan liền nhìn về phía cô ấy, giọng nói lạnh lùng nói: “ Tại sao tôi trở về phải cho anh biết? Cô không muốn trở về vậy thì cũng không cần đi về.”
Trợ lí sợ đến vội vàng dùng tay che miệng, hai mắt chớp chớp, cô dám chắc hai người kia nhất định là cãi nhau hoặc là có mâu thuẫn rồi.
“Đăng kí đi.”
“A, được được.”
Tô Nhan ngồi lên máy chay, khi máy chay vừa cất cánh, lòng của cô tựa giống như đã hạ cánh, bởi vì cô lập tức có thể thấy con trai bảo bối của cô rồi.
Cô thật sự rất muốn có thể quang minh chính đại sống cùng con trai của cô, ý nghĩ này của Tô Nhan càng ngày càng đậm hơn.
Tô Nhan vừa bước lên máy chay, Trình Tự Cẩm cũng đã nhận được tin tức.
“Tôi biết rồi.” Trình Tự Cẩm kết thúc cuộc gọi, ánh mắt thâm trầm, cuối cùng lại cong khoé môi cười khẽ một tiếng, trong mắt thoáng qua tia sáng, thật đúng là thu hoạch ngoài ý muốn, vui mừng ngoài ý muốn.
Tô Nhan vừa xuống máy chay chưa về nhà, chưa trở về công ty, mà là chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-chui-tong-giam-doc-xin-binh-tinh/551379/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.