Tô Nhan nghe xong, sắc mặt hoàn toàn thay đổi, mặt cũng trở nên cứng ngắt, hai mắt mở to nhìn dung nhan tuấn mĩ của Trình Tự Cẩm.
"Anh, anh nói thế là có ý gì?"
Trình Tự Cẩm nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đã cứng lại của cô, nắm eo cô xoay người một cái đè cô lên vách tường trên hành lang, nâng cằm cô lên, cúi đầu nhìn thẳng vào mắt cô.
"Em nói xem là có ý gì?"
Tô Nhan không ngừng nháy mắt, ý thức được tư thế của hai người lúc này có chút mờ ám, liền bắt đầu phản kháng, đôi mi thanh tú cũng nhíu lại thật chặt.
"Tổng giám đốc Trình, anh đang làm cái gì thế? Anh mau buông ra."
Trình Tự Cẩm nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn gần trong gan tấc của cô, khóe môi cong lên, gương mặt tuấn tú tiến lại gần cô, môi mỏng khẽ động, trầm giọng nói.
"Tôi tới để nói cho em biết, tôi đang làm gì." Nói xong, liền giữ chặt cằm cô rồi hôn lên môi cô.
"Này ưm..." Tô Nhan kinh ngạc trơn to mắt, nhìn người đàn ông đột nhiên hôn mình, lại nhìn sang đôi mắt thâm trầm sâu không thấy đáy kia, nhịp tim đập ngày càng nhanh.
Nhưng mà, Tô Nhan phản ứng cũng rất mau, nghiêng mặt sang một bên, nâng tay quăng một cái tát, tức giận nhìn anh ta, gần như là nghiến răng nghiến lợi nói.
"Tổng giám đốc Trình, xin tự trọng."
Bên má của Trình Tự Cẩm bị đánh, nhưng anh không tức giận, chỉ có đôi mắt là trầm xuống, lạnh lùng nhìn dáng vẻ phẫn nộ của Tô Nhan, lại nhìn sang hai vai run rẩy của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-chui-tong-giam-doc-xin-binh-tinh/551269/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.