Diêm Hậu trầm mặc suy nghĩ, cuối cùng cũng chịu đồng ý, Miêu Tân hạ mình cáo lui đi làm nhiệm vụ.
"Con thấy Tiêu Cát Yên cũng tốt mà mẫu hậu? Sao mẫu hậu cay nghiệt với chị ấy thế?".
Diêm Hậu giận dữ mắng mỏ đứa con trai út.
"Người trong gia đình thì con không bênh lại đi bênh người ngoài như thế à? Con không thấy vì cô ta mà huynh con sắp hồn bay theo gió rồi hay sao? Hay con chờ huynh con chết rồi mới sáng mắt ra?"
Diêm Hoàng e dè nói lí nhí.
"Mẫu hậu la to như thế sẽ mất thể diện đấy ạ".
"Ta hét đấy, ta la đấy, ai dám ngăn cản ta? Ai? Con hay đám nô lệ kia?".
Nghe đến đó tất cả nô tỳ và Diêm Hoàng cúi đầu sợ, đầu toát mồ hôi lạnh.
"Dạ không dám".
•••
Miêu Tân không cách nào lén vô được đành đứang ngoài cổng lớn hét lớn.
"Tiêu Cát Yên, cô có đó không?".
"Lui ra". Bốn, năm tên lính cao to ngăn Miêu Tân bằng kiếm phép, Miêu Tân nhăn nhó bảo có quen chủ nhân các người mà đám lính không tin vẫn lạnh lùng đuổi cậu đi.
Miêu Tân mặt mày hớn hở khi thấy tôi xuất hiện từ phía xa, đám lính lập tức dạt sang hai bên chừa đường giữa cho tôi đi, họ cúi đầu đồng thanh chào.
"Tiêu chủ".
"Lui xuống hết cho ta".
"Dạ".
"May quá, cô ra rồi".
"Kiếm tôi để trị thương cho Từ Hào Vương sao? À không đúng, Diêm Hào Vương mới đúng, thật là đầu tôi quên mất thân phận của hắn ta đi, thứ lỗi, thứ lỗi".
Tôi đặt ngón trỏ ngang môi dưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-chong-ma/1709816/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.