Khóe miệng Từ Hào Vương chảy ra một dòng chất lỏng màu đỏ, tôi đứng hình căng mắt.
"Từ Hào Vương".
Tôi lao đến định đỡ hắn thì Diêm Hậu đẩy tôi ngã còn tặng tôi một cái liếc đầy sắc bén.
"Kiểu này ảnh có nguy cơ bị ảnh hưởng nghiêm trọng, vỡ cả nội lực bên trong". truyentop.net
Em trai Từ Hào Vương xem sơ qua phán một câu khiến tôi muốn chết đứng, mặt hắn trắng bệch giống thân người ngâm nước hai ngày.
Diêm Hậu nhìn tôi cay điếng dưới hai dòng lệ quát to.
"Con trai ta mà có bệnh hệ gì ta lột da nhà ngươi cho thú dã ăn".
"Mệnh hệ mà phụ mẫu".
Tình thế đẫm nước mắt mà Diêm Hoàng vẫn còn tâm trạng sửa lỗi chính tả.
Diêm Hậu nhanh chóng quên lãng câu nói Diêm Hoàng, nhờ sự giúp đỡ của lính mà Diêm Hoàng cõng Từ Hào Vương về phòng an bình.
Tôi thẫn thờ ngồi bệch dưới nền đất lạnh thấu xương, tôi không cố ý, tôi chỉ đánh hắn phát nhẹ thôi mà sao Từ Hào Vương có thể bị vỡ nội lực được chứ? Mấy người dối gạt tôi à? Tôi vò đầu trách bản thân đủ thứ.
Khi nãy thấy hắn cố mở mắt thều thào từ gì đó đến cuối đã nhắm mắt vẫn chưa rõ từ, tim tôi nhói nhói, nhịp đập chậm lại, cái cảm giác khi thấy người mình thương yêu về nơi chính suối vậy, muốn bày tỏ cũng không biết bày tỏ thế nào để người ta hiểu là tôi đang tuyệt vọng, đau khổ lắm. ••••
"Thứ lỗi cho thần vô dụng nhưng bị đánh mạnh ngay giữa ngực, vỡ nội lực, chấn thương nghiêm trọng bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-chong-ma/1709815/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.