Miêu Tân nghe xong chỉ ừ cho qua chuyện, thật ra nhà trường không cho chuyển, do tác động từ phía Từ Hào Vương nên mới được chuyển, Từ Hào Vương đã quyết định số phận hai người gặp nhau thì mỗi người ở nữa trái đất khác nhau, cuối cùng cũng sẽ gặp, không thể cãi.
Còn hơn ba mươi phút nữa là đóng cửa, Miêu Tân đẩy tôi xuống dưới.
Tôi không hiểu chuyện gì đang xảy ra, tự nhiên Miêu Tân lại đẩy tôi xuống, tôi rơi tự do, ánh mắt nhìn Miêu Tân bỏ tay vào túi quần giương mắt nhìn tôi, tôi cần biết lý do, trong phút sinh tử, tôi lại suy nghĩ được bay lên cao, cơ thể tôi dừng lại rồi bay lên ngang với Miêu Tân, tôi cười hí hửng cảm ơn Miêu Tân, Miêu Tân mỉm cười nhẹ nhìn tôi bay lượn trên bầu trời rộng lớn, Miêu Tân làm vậy, để tôi trong phút tử dành lại mạng sống sẽ tự động suy nghĩ tới bay lên, không bị cái khác lấn áp suy nghĩ.
"Châu Mộng Dư, còn năm phút nữa là đóng cửa rồi, cô mau xuống đây".
Tôi còn đang vui vẻ bị lời nói của Miêu Tân làm cho tâm trạng hụt hẫn hẳn, tôi bay xuống, đi theo Miêu Tân ra khỏi cây, tôi tiếc nuối nhìn vào cây "Còn muốn bay à?".
Miêu Tân nhìn sắc mặt đoán ra ý muốn của tôi.
Tôi gật đầu.
Miêu Tân muốn giúp tôi được bay tiếp ở ngoài cây nhưng quy tắc ở đây không cho phép điều đó, sợ họ lợi dụng điều đó để làm hại con người, người sử dụng phép đó hại người khác sẽ bị hình phạt nặng ở địa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-chong-ma/1709771/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.