"Tiếng ai đó đi trước cửa, tiếng cào cửa, còn nghe tiếng cười xong chuyển qua hát, sau lưng mình còn bị đâm chọt lung tung không biết có chảy máu không nữa".
Bờ vai tôi run run vì sợ, bây giờ mới cảm nhận được cơn đau.
"Cậu quay lưng cho mình xem một chút có được không?".
Vĩ Nam nhìn tôi hỏi.
Phương Lâm thấy tôi do dự liền lên tiếng.
"Nhà Vĩ Nam có một cái bệnh viện lớn nên Vĩ Nam biết chữa trị vết thương, bọn mình cũng tin mấy chuyện tâm linh nên không nói cậu nhìn gà ra vịt đâu đừng lo".
Tôi ngồi suy nghĩ xem có nên cho Vĩ Nam xem lưng hay không, Vĩ Nam đã đem tới một hộp đựng dụng cụ chữa trị, tôi cuối cùng cũng gật đầu, chỉ là chữa trị vết thương thôi chắc không ảnh hưởng gì tới việc đào xác hắn lên đâu nhỉ.
"Cậu chữa đi".
Vĩ Nam được sự đồng ý của tôi liền kéo áo lên xem lưng, tôi ngăn cản, mặt đỏ gắt.
Vĩ Nam: "..."
Tôi liếc lên, mọi người hiểu ý lập tức rời khỏi.
Lúc này tôi mới dám cho Vĩ Nam khám xét.
"Nhiều vết thương lắm".
Vĩ Nam nhìn sơ qua nói.
Vĩ Nam đưa cho tôi một cái khăn, tôi cầm lấy, trên đầu tôi hiện ba chấm to đùng. "Cậu vào trong phòng tắm cởi áo ra rồi lấy khăn này che đằng trước đi".
Tôi hiểu ý liền vào phòng tắm, chân vẫn còn run đứng không vững, tôi cởi dây chuyền nhét vào chỗ khuất theo lời Từ Hào Vương, tôi lấy khăn che lại rồi cầm sợi dây chuyền đi ra.
"Cậu nằm xuống giường đi, nằm úp lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-chong-ma/1709751/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.